4
Bây giờ ta không sao.
Nhưng nhìn thấy huynh ấy, ta vẫn rất vui.
Trong mơ, dù ta bị phụ hoàng ghét bỏ, nhưng Thái tử ca ca vẫn luôn bảo vệ ta.
Cuối cùng, huynh ấy bị phế, ta bị giết.
Người thành công lên ngôi là Đoan Vương.
Việc đầu tiên sau khi Đoan Vương lên ngôi, chính là ban thưởng cho Vệ Hà, phong Hầu phủ lên thành Công phủ.
Vệ Hà cưới Tuyết Linh, tạo nên một câu chuyện tình thanh mai trúc mã đẹp đẽ.
Lúc đó, ta mới biết.
Trước khi vào cung, Tuyết Linh sống ngay cạnh mẹ ruột của Vệ Hà, cùng Vệ Hà lớn lên từ nhỏ.
Sau đó, Vệ Hà đến Hầu phủ.
Nàng ta vào cung.
Tình cảm từ thuở nhỏ của hai người, sấm sét cũng không đánh tan nổi.
Vậy mà ta lại không biết lượng sức mình, cứ ngỡ tình cảm nhiều năm bầu bạn, có thể sánh được với tình nghĩa thuở ấu thơ.
Chưa từng hoài nghi Tuyết Linh.
Ta đúng là đáng chết!
Ta khoác tay ca ca, cười nói:
"Muội rất khỏe, muội không sao."
"Nhưng muội vẫn rất nghi ngờ, một công tử nhỏ bé như vậy, làm sao có thể lặng lẽ tránh được ám vệ, vào được sân của muội."
"Chẳng lẽ hắn biết võ công?"
Ánh mắt Thái tử ca ca hơi nheo lại.
"Thục An, là ca ca sơ suất, chuyện này, ca ca sẽ cho muội một lời giải thích."
Ám vệ của công chúa phủ bị xâm nhập, đây là chuyện rất nghiêm trọng.
Thế lực của Đoan Vương còn đáng sợ hơn chúng ta tưởng tượng nhiều.
Ta đi yết kiến phụ hoàng.
Phụ hoàng vừa trách phạt Quảng Bình Hầu xong.
Người nhìn thấy ta thập thò, bực bội nói:
"Còn không mau cút ra đây cho trẫm."
Vâng ạ!
Ta chạy lon ton tới, nhào vào lòng phụ hoàng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!