Chương 36: (Vô Đề)

Tô Phong Ngâm làm ra vẻ hung dữ, nghịch ngợm, cúi người xuống định cắn vào tai Yến Quy Chi. Yến Quy Chi nhìn thấy ý định của nàng, nhanh chóng tránh thoát hai tay đang bị giữ và che tai lại.

Yến Quy Chi cười nói:

"Sao ngươi giống thỏ vậy?"

"Cuống lên là cắn người lung tung."

Tô Phong Ngâm chống hai tay xuống hai bên người Yến Quy Chi, nhìn nàng, giọng nói quyến rũ:

"Vậy ngươi thích hồ ly hay là thích thỏ?"

Ta thích ngươi mà.

Tô Phong Ngâm đứng dậy, hai tay che mặt, nói:

"Yến Quy Chi, ngươi còn nói lung tung nữa, tối nay ta thật sự sẽ ăn ngươi đấy."

Yến Quy Chi nói:

"Ngươi không tin sao?"

Yến Quy Chi kéo một tay của Tô Phong Ngâm xuống, một tay đỡ lấy gáy nàng, hơi nhướn người, nhẹ nhàng hôn lên môi nàng.

Tô Phong Ngâm mở to mắt, nhìn khuôn mặt người ở ngay trước mắt, máu trong người nàng như sôi trào, d. ục v. ọng và tình cảm bị kìm nén bấy lâu đồng loạt bùng nổ.

Nhưng người trước mắt chỉ định lướt qua như vậy, chỉ chạm vào bờ môi mềm mại là thỏa mãn, không có động tác tiến xa hơn, hoặc nói là không biết làm thế nào để tiến xa hơn.

Đôi mắt dài hẹp của Tô Phong Ngâm cong lên đầy vẻ trêu chọc, ánh mắt mê hoặc, nàng hé mở miệng, đầu lưỡi khẽ đưa ra, nhẹ nhàng lướt qua môi Yến Quy Chi. Yến Quy Chi định lùi lại, nhưng Tô Phong Ngâm đã ôm lấy eo nàng.

Tô Phong Ngâm ngậm lấy môi dưới của Yến Quy Chi, nhẹ nhàng cắn mút, phá tan lớp phòng thủ, quân tiên phong nhanh chóng xâm nhập, rồi cạy mở hàm răng, tiến quân thần tốc, cùng Yến Quy Chi triền miên, quấn quýt lấy nhau.

Cuối cùng, hai người tách ra, Yến Quy Chi có chút thở d. ốc, nhìn Tô Phong Ngâm, trong mắt hơi nước mờ mịt.

Tô Phong Ngâm đưa đầu lưỡi đỏ hồng li. ếm khóe môi, mặt ửng đỏ, nói:

"Ngươi động miệng trước."

Yến Quy Chi khẽ cười, cả người run rẩy.

Tô Phong Ngâm nói:

"Ngươi đừng hy vọng ta đêm nay sẽ dễ dàng bỏ qua như vậy."

Tô Phong Ngâm ôm cổ Yến Quy Chi, người dựa sát vào nàng.

Nữ nhân này, mềm mại như không xương, chỉ cần hơi động tình, dù không dùng mê hoặc thuật, cũng đã có ngàn vạn phần quyến rũ, phong tình vạn chủng, ai có thể chống lại?

Yến Quy Chi hơi dùng sức, vươn người đè Tô Phong Ngâm xuống giường. Tô Phong Ngâm vòng tay qua cổ nàng, người hơi nhướn lên, thân thể mềm mại áp sát vào nàng, trán hai người chạm nhau.

Hơi thở quấn quýt, Yến Quy Chi nhắm mắt, nhẹ nhàng cọ trán vào trán Tô Phong Ngâm, tóc trắng và tóc đen hòa quyện.

Trong chuyện giường chiếu, Tô Phong Ngâm xưa nay không chủ động, hoặc có thể nói nàng luôn nhẫn nhịn. Hai người thành hôn đã nửa năm, ngoại trừ đêm tân hôn trêu chọc, nàng chưa từng có hành động gì quá mức, cũng không chủ động yêu cầu chuyện hoan ái, dù đó là chuyện hết sức bình thường giữa các cặp đôi.

Nói Yêu hồ trong lòng không có d. ục vọ. ng, không thích sắc đẹp, Yến Quy Chi đương nhiên không tin. Cho đến hôm nay, nàng biết được hai người từng quen biết và yêu nhau, nhớ ra Tô Phong Ngâm yêu mình sâu đậm, nàng mới hiểu được người này quá ngang bướng.

Tô Phong Ngâm có thể nhớ lại chuyện năm xưa, bỏ qua tất cả, bất chấp sự phản đối của người thân, thành hôn với Tham Lang, cũng sẽ kiên trì ngày ngày trêu chọc, khiến nàng rơi vào lưới tình lần nữa, thậm chí làm những việc ương ngạnh lộ liễu, bỏ nhà ra đi, chỉ để dẫn Yến Quy Chi đến Thiên Khu này, nhưng nàng tuyệt đối sẽ không chủ động yêu cầu ân ái với Yến Quy Chi.

Tô Phong Ngâm kiêu ngạo khó thuần, xinh đẹp rực rỡ, vốn dĩ nên không kiêng dè gì, nếu nàng thích, nhất định sẽ nắm giữ. Nhưng đối với Yến Quy Chi, nàng giữ vững một điểm mấu chốt, dù điểm mấu chốt đó trong mắt Yêu hồ chỉ là chuyện hết sức bình thường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!