Chương 38: Phòng Livestream Khủng Bố (38)

Hứa Trạch nghiêng đầu, ánh mắt vừa ngây thơ vừa tàn nhẫn, Thật sao?

Nguyễn Thanh cắn môi dưới, đối diện với ánh mắt của Hứa Trạch, gật đầu.

Vì ngoài việc gật đầu, cậu không còn lựa chọn nào khác. Cậu không nghĩ rằng Hứa Trạch đang đùa với mình.

Hứa Trạch nở một nụ cười rạng rỡ,

"Vậy bây giờ em có thể hôn anh rồi chứ?"

Nguyễn Thanh do dự một chút, rồi lại gật đầu.

Thấy em trai ngốc nghếch đồng ý, Hứa Trạch phấn khởi cúi đầu lại gần, ánh mắt dán chặt vào đôi môi của em trai.

Nguyễn Thanh nhìn gương mặt thanh tú, điển trai gần ngay trước mắt cùng ánh nhìn xâm lược của người đối diện, môi khẽ mím lại, trên mặt hiện lên chút ngượng ngùng,

"Anh Trạch, anh có thể... nhắm mắt lại trước được không?"

Em... em ngại...

Hứa Trạch chớp mắt, nghe lời nhắm mắt lại, trên gương mặt thanh tú đầy vẻ mong chờ.

Nguyễn Thanh đưa tay vào túi đeo chéo, nhưng khi thấy bóng dáng quen thuộc từ khóe mắt, cậu thay đổi ý định.

Cậu từ từ tiến sát vào mặt của Hứa Trạch, như thể sắp hôn thật sự.

Khoảng cách giữa hai người chỉ còn rất gần.

Gần đến mức Hứa Trạch có thể cảm nhận được hơi thở của em trai ngốc nghếch.

Một cách khó hiểu, gã bỗng thấy căng thẳng, thậm chí nín thở, trong lòng dâng lên cảm giác phấn khích và mong chờ.

Gã cố gắng kìm nén sự hưng phấn, lặng lẽ chờ đợi nụ hôn của em trai.

Nhưng ngay trước khi Nguyễn Thanh định hôn, cậu bị ai đó từ phía sau ôm lấy cổ và kéo vào một vòng tay mạnh mẽ.

Người đó xoay người và tung một cú đá mạnh về phía Hứa Trạch.

Mọi việc diễn ra quá nhanh, Hứa Trạch lại đang nhắm mắt, nên bị đá trúng ngay.

Gã bị đá bay về phía bức tường gần đó, va vào với một tiếng động lớn.

Hứa Trạch ngã xuống đất, khẽ rên lên, Ư...

Kỷ Ngôn ôm chặt Nguyễn Thanh, không biểu lộ cảm xúc gì, ánh mắt hắn nhìn người vừa bị đánh đầy sát khí, giọng nói lạnh lẽo như băng,

"Cánh của cậu cứng cáp lắm rồi nhỉ, đến cả"mẹ kế

"cậu cũng dám động vào."

Hứa Trạch đứng dậy, nghe giọng nói quen thuộc, gã ngồi trên đất nhìn về phía Kỷ Ngôn, nghiêng đầu, Mẹ... kế?

Hứa Trạch nhìn Nguyễn Thanh đang được Kỷ Ngôn ôm, lập tức phản ứng lại lời Kỷ Ngôn, lớn tiếng phản bác, Em ấy không phải làmẹ kế

", em ấy là em trai của tôi."

Kỷ Ngôn cười lạnh, lời nói không chút nể nang,

"Em trai? Mẹ cậu đã chết từ lâu, cậu lấy đâu ra em trai?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!