Nguyễn Thanh ăn bánh bao rất chậm, bởi vì bánh bao rất cứng làm cổ họng của cậu bị thương, mỗi lần nuốt nước bọt sẽ có chút đau chứ đừng nói là là nuốt bánh bao.
Cậu ăn bánh bao dù đau cũng không có biểu tình gì, thời điểm viết bình luận cũng rất bình tĩnh.
Không có khát vọng, không có ao ước, cũng không có đố kị, nhưng dáng vẻ cậu an tĩnh cắn bánh bao nhìn rất đáng thương.
Bộ dáng hiểu chuyện đến đau lòng đó làm người ta rất thương xót.
Thiếu niên dường như nên ở lâu đài tinh xảo, tựa như tiểu hoàng tử dễ vỡ, muốn gì cũng được.
Chứ không phải ngồi trong căn phòng cho thuê cũ nát, tội nghiệp cầm bánh bao ngày hôm qua, nhìn xem hình ảnh thức ăn ngon.
Thậm chí bánh bao của cậu không còn nhiều.
Những người trong kênh livestream rất đau lòng, nhưng lại không thể làm gì, chỉ có thể tới trang blog Nguyễn Thanh vừa vào, điên cuồng bình luận.
[ Khanh Khanh muốn ăn nho còn không có mà ăn, mày thế mà còn ăn bò bít tết, mày còn có nhân tính sao!? ]
[ chính là, mày ăn thì thôi, mày còn không ăn hết, lãng phí lương thực, thật đáng xấu hổ mày biết không!? Mẹ ngươi không dạy qua ngươi sao!? ]
[ quốc gia khởi xướng tiết kiệm liêm khiết không biết sao!? Biết bao nhiêu người còn không có mà ăn!? Mày còn ăn nhiều như này!? ]
[ Thanh Thanh không khóc, lưu lại số tài khoản ngân hàng, lão công mua cho em ăn! Muốn ăn cái gì đều mua! Ta có tiền!
Không có tiền ta liền đi mượn! ]
[ đúng đúng đúng, lưu số tài khoản, muốn ăn cái gì chúng ta mua cho em! Ta không thiếu chút tiền ấy! ]
Những blogger được đẩy lên đầu từ trước đến nay đều không phải blogger bình thường cơ bản đều có lượng fan lớn.
Fan của blogger này hơn ngàn vạn, bình thường chỉ cần có động thái, bình luận trong một phút có mấy trăm lượt xem.
Nhưng hôm nay không giống, mới phát không đến vài phút, bình luận trực tiếp liền tới mấy ngàn vạn thậm chỉ có xu hương điên cuồng tăng lên.
Hơn nữa còn không phải khen ngợi.
Fan hâm mộ của chủ blog đều giật mình.
Tình huống này như thế nào?
Đám fan hâm mộ ấn mở bình luận, sau đó liền nhìn xem một chuỗi thị phi kia, tựa như thiểu năng phát biểu liền trực tiếp kinh ngạc.
Không phải, thế giới này bỗng nhiên bị thiểu năng thống trị hay sao? Làm sao còn có thể nói những lời không có tam quan và đạo đức?
[ kinh ngạc đến ngây người!
Cho tới bây giờ chưa thấy qua, xem như mở rộng tầm mắt.
]
[ bọn mày đi ra ngoài quên mang đầu óc hay sao thế? Người khác ăn cái gì liên quan rắm gì đến bọn mày ]
[ ai u, tôi lần thứ nhất thấy não tàn phát biểu, thật sự là mở rộng tầm mắt.
]
Đám fan hâm mộ cũng kịp thời phản ứng, trực tiếp vén tay áo lên bắt đầu phản công lại, nhưng mà đối phương có sức chiến đấu kinh người, dù cho fan bọn họ nhiều cũng không dập được.
Đám fan hâm mộ tức chết, bắt đầu đi tìm đây rốt cuộc fan hâm mộ nhà nào không quản đám chó dại này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!