Học sinh lớp 12 không cần tham gia Đại hội thể thao, nhưng để tạo không khí mọi người vẫn đến xem và cổ vũ, cũng chỉ là dời lớp tự học ra ngoài mà thôi.
Nhưng Hội học sinh phải đến duy trì trật tự của toàn trường, Hạ Lâm Hạ mang theo người của ban kỉ luật đi dạo xung quanh. Đi đến lớp 12/2, thấy Quý Phùng Tuyết đang ngồi vô cùng lặng lẽ phía sau.
"Các cậu đi xem tình hình những lớp khác đi."
Cô đuổi người sang lớp khác, còn mình thì đi đến phía sau Quý Phùng Tuyết.
Quả nhiên, đang giấu điện thoại vào sách để xem phim đây mà!
Khụ! Hạ Lâm Hạ chống hai tay lên bàn, nhìn một vòng xung quanh, nén giọng nói,
"Tuy tôi không nhớ tên cậu nhưng cậu cũng đừng nên trắng trợn như thế chứ."
Quý Phùng Tuyết bình tĩnh ung dung đóng sách lại, ngước mắt:
"Vậy tôi hối lộ cậu một chút nhé?"
"Đừng có mơ. Chị đây vừa có tiền vừa có nhan sắc, không thứ gì có thể dụ dỗ tôi được." Hạ Lâm Hạ quay đầu nhìn ra bục phát biểu,
"Nếu cậu rảnh rỗi thì đọc bản thảo đi."
Không.
Cậu có làm không. Hạ Lâm Hạ vỗ ống tay áo,
"Có tin tôi mách mẹ cậu chuyện cậu copy bài tập của tôi không?"
Trong buổi họp phụ huynh vừa qua, Hạ Lâm Hạ được lên phát biểu với tư cách đại diện học sinh xuất sắc, mẹ Quý Phùng Tuyết nhìn thấy vô cùng yêu thích, còn thêm WeChat của cô.
Nhanh lên.
Hạ Lâm Hạ túm cô ấy chạy về phía bục phát biểu, đặt bản thảo trước mặt cô ấy,
"Đọc cho tôi, một tờ cũng không được bỏ sót đấy, đây chính là sự cổ vũ mạnh mẽ cho các vận động viên anh dũng!"
Lát sau, toàn bộ khuôn viên trường vang lên giọng nói trong trẻo lạnh lùng của Quý Phùng Tuyết, không khí lập tức sôi trào.
Hạ Lâm Hạ đứng trên sân thể dục duy trì trật tự, không khỏi nở nụ cười, băng vải đỏ trên tay càng thêm rực rỡ dưới ánh mặt trời!
Quý Phùng Tuyết đọc bản thảo một cách vô cảm:
"Vương Hạo lớp 3 cố lên, Vương Hạo lớp 3 là một người đàn ông đáng tự hào."
Ha ha ha ha!
Toàn bộ sân thể dục cười suýt sập.
"Vương Hạo cậu sướng nhé, chín bỏ làm mười thì có thể xem như Quý Phùng Tuyết đang thổ lộ với cậu rồi!"
"Trời ơi, mình muốn tự viết bản thảo cho mình quá!"
"Cán sự ơi, mau viết giúp mình một cái đi! Mình cũng muốn Quý Phùng Tuyết gọi tên mình trước mặt mọi người!"
Vì vậy những bạn khán giả càng viết càng tích cực, Quý Phùng Tuyết nhìn đống bản thảo ngày càng dày hơn, trong lòng mắng chửi Hạ Lâm Hạ xối xả, vậy mà người khởi xướng còn cố tình chạy tới xem kịch vui.
Tôi không đọc nữa.
Quý Phùng Tuyết quay đầu nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!