Chương 44: (Vô Đề)

Ba ngày nghỉ trôi qua, lại bắt đầu đi làm, Lâm Hồi định buổi tối ngủ sớm một chút nhưng hiển nhiên Hạ Kiến Sơn còn chưa đã.

Hai người làm xong thì đã rạng sáng, Hạ Kiến Sơn bắt đầu nghĩ đến kế hoạch nghỉ tết Âm Lịch: Tết em muốn đi đâu?

Lâm Hồi mệt rã rời, mơ mơ màng màng trả lời:

"… Tết? Em phải về nhà một chuyến…"

Từ khi bà nội qua đời, mỗi năm Lâm Hồi sẽ về quê một lần, thay đổi chữ Phúc dán trong nhà, sau đó mới trở lại Kinh Hoa. Mấy năm đầu, anh còn đi du lịch các thành phố khác để thả lỏng một chút.

Nhưng đi du lịch một mình vào tết Âm lịch rất dễ nhận được sự quan tâm từ người xa lạ, điều này khiến Lâm Hồi mất tự nhiên – giống như có âm thanh luôn nhắc nhở anh chỉ còn một mình. Về sau anh dứt khoát không đi nữa, nằm nhà nghỉ ngơi hết ngày, chơi game, xem TV, mua đủ thức ăn là được.

Vì vậy mỗi năm vào Tết Âm Lịch, anh đều báo với phòng hành chính cứ xếp anh trực, để những người khác ăn tết trọn vẹn. Mọi người đều khen trợ lý Lâm tốt bụng, chỉ có chính Lâm Hồi hiểu có lẽ anh là người duy nhất mong kỳ nghỉ trôi qua thật nhanh.

Hạ Kiến Sơn nghe Lâm Hồi trả lời mới nhớ ra:

Cũng đúng, ăn tết đều phải về nhà. Sau đó hắn bắt đầu chờ mong về nhà cùng Lâm Hồi, hắn rất muốn ngắm nhìn nơi Lâm Hồi lớn lên: Cây đào, con sông, con đường sỏi đá trước nhà, những thứ Lâm Hồi từng kể, hắn đều muốn đích thân đến xem thử.

Nghĩ như vậy, Hạ Kiến Sơn tắt đèn, ôm Lâm Hồi vào lòng, nhắm mắt ngủ.

Không ai biết, trong lúc hai người thiếp đi, sự việc ngoài ý muốn kia đã bắt đầu lên men. Nguyên nhân từ một bài đăng trên Weibo:

Dạ dày không đáy giữ im lặng V:

Mấy người không tưởng được hôm qua tôi đến quan bar chơi đã được chứng kiến câu chuyện vừa hài vừa bi thế nào đâu! Để tôi kể cho mà nghe!

Nghỉ tết, tôi và bạn thân hẹn nhau đến quán bar.

Dạo này bạn thân của tôi thích một ban nhạc nên thường xuyên đi theo ủng hộ, sau đó chúng tôi đến quán bar đó, đây là tiền đề.

Bàn về ban nhạc trước, ban nhạc này rất trẻ trung, người đảm nhận vị trí hát chính là một cậu chàng, giọng êm tai, lại còn đẹp trai, tay trống Jazz là một em gái, tóc dài bay bay.

Vốn dĩ tôi và bạn đều đang vui vẻ nghe hát và uống rượu, sau đó một tên đàn ông trung niên bụng phệ muốn mời em gái đánh trống uống rượu, tôi tận mắt thấy phục vụ bưng khay, bên trên là chén rượu và tiền mặt, lướt qua bàn chúng tôi. Kết quả em gái từ chối, không uống!

Tên kia đã làm thì phải làm đến cùng, cầm rượu lên sân khấu, mấy người biết gã nói gì không? Gã mời mọi người uống rượu, nhưng tiền đề là em gái phải uống chén rượu kia! Sau đó rất nhiều người ồn ào kêu em gái uống rượu, đúng là tức chết tôi! Có tiền thì ghê gớm lắm à?

Ngu ngốc còn giả vờ ngầu!

Em gái đánh trống suýt khóc rồi, cậu chàng hát chính kiên quyết bảo chúng tôi không uống, thái độ cứng rắn lắm, nhưng gã ngốc kia vẫn lải nhải, sắp đến trọng điểm rồi đây!!!

Một anh chàng đẹp trai mặc sơ mi trắng bỗng nhiên xuất hiện, bảo rằng nếu mọi người đã vui vẻ như thế thì tôi tăng giá để mọi người tận hứng vậy.

Tôi và bạn đều ngơ ngác, khí chất anh ấy quá xuất chúng luôn, chính là cảm giác

"sống trong nhung lụa" ấy, mấy người hiểu không, gã ngốc kia hỏi cậu là ai, anh ấy không cho gã lấy một ánh mắt mà quay sang hỏi thẳng ông chủ quán bar rượu nào đắt nhất.

Ông chủ cũng ngơ ngác luôn, còn nhìn bảo vệ bên cạnh (chắc sợ xảy ra mâu thuẫn nên gọi tới), như thể hoài nghi mình nghe nhầm, chết cười, sau đó ông chủ nói một cái tên, sau đó á!!! Anh ấy nói mang cho mỗi bàn một chai, uống đến khi mọi người chán thì thôi!!!

Tôi thề lúc tôi gõ mấy chữ này còn đang cực kỳ phấn khích!!!

Hay nhất là anh ấy còn học gã kia nói một câu – Chỉ cần mọi người hô tên ban nhạc, mời bọn họ tiếp tục hát!!!

Toàn bộ quán bar nổ tung, hô tên ban nhạc mãi!!!

A a a a a a a a!!! Tai tôi sắp điếc luôn!!!

Gã ngốc bị vả mặt!!! Quá sảng khoái!!! Kết cục là gã tối sầm mặt đi xuống!! Anh chàng kia cũng rút lui!!! Mẹ nó, tôi thấy cách hành văn của mình quá rối loạn, một chuyện vô cùng kích động mà bị tôi kể chán như thế!

Không nói nhiều nữa, mấy người tự xem video bạn tôi run tay quay được đi, cùng thưởng thức vở kịch này nào! (Gương mặt mọi người đều đã được làm mờ, tiện thể làm ơn lơ đi tiếng kêu như heo của tôi nha)

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!