Buổi tối sau khi tan làm, Hạ Kiến Sơn và Lâm Hồi đến nhà hàng Tiết Phái mới khai trương.
Nhà hàng nằm trên con phố ẩm thực phía Tây Kinh Hoa, tên là Ẩn Tiên, nhìn tên là hiểu, chủ yếu các món về hải sản. Tiết Phái mua một căn ở cuối con phố, lấy thuyền và biển làm bối cảnh, mời nhà thiết kế đến trang trí, không chỉ nâng tầm nhà hàng mà còn tạo bầu không khí.
Hai người ngồi trong phòng riêng, Tiết Phái cũng vào cùng. Hạ Kiến Sơn thấy một bàn đầy hải sản, Tiết Phái ngồi tiếp đón, dáng vẻ không giống sẽ rời đi, bèn hỏi:
"Nhà hàng hình như rất bận, cậu không cần hỗ trợ à?"
"Không có việc gì, đủ nhân viên mà. Hơn nữa tôi đã bỏ tiền, giờ còn phải bỏ sức? Thế làm ông chủ làm gì."
Lâm Hồi cười nhìn Hạ Kiến Sơn:
"Ở Vạn Trúc, người bận rộn nhất là ông chủ."
"Không thể so với sếp Hạ nhà các cậu. Cậu xem tôi với cậu ta thân thiết như thế mà hẹn rồi còn không đến đúng hẹn, trước nửa tháng vẫn không được."
"Không phải hôm nay đến rồi là, giống nhau thôi."
Tiết Phái lắc đầu:
"Không giống nhau, nếu hôm qua cậu về mà sang đây luôn thì trên bàn có thêm cá ngừ vây xanh."
Nói xong lại trách móc:
"Lúc trước đã hẹn cậu xuống máy bay thì sang đây, chủ nhật Lâm Hồi không đi làm, đến trước cũng được, lại cứ bảo có việc, việc lớn đến đâu, cơm tối không cần ăn à?"
Hạ Kiến Sơn cười: Việc lớn đời người.
Lâm Hồi nghe vậy thì đỏ mặt, không dám nhìn Hạ Kiến Sơn, chỉ im lặng dùng bữa.
Ba người tán gẫu, chủ đề không biết từ thiết kế của Ẩn Tiên chuyển sang phong cách nhà Hạ Kiến Sơn từ bao giờ, Tiết Phái chợt nhớ ra gì đó bèn hỏi Lâm Hồi:
"Lâm Hồi, cậu đến nhà lão Hạ chưa?"
Rồi, sao thế?
"Cậu từng thấy bồn tắm nhà cậu ta chưa?" Tiết Phái hăng hái,
"Phòng tắm nhà cậu ta xa hoa lắm, đặc biệt là bồn tắm, nhìn cực kì hưởng thụ."
Lâm Hồi lén liếc Hạ Kiến Sơn, lại thấy hắn đang nhìn mình. Hai người nhìn nhau một lát, Lâm Hồi rời mắt trước, trả lời lắp bắp: À, à, cái kia á…
Tiết Phái hào hứng:
"Lần đầu tiên trông thấy thì tôi đã thèm, thèm lắm luôn, đáng tiếc là quá đắt, thật sự không mua nổi. Cậu nói xem, lão Hạ có lãng phí không cơ chứ? Một người không biết hưởng thụ như cậu ta tình nguyện bỏ không đấy chứ không dùng."
Hạ Kiến Sơn:
"Ai bảo tôi không dùng?"
"Cậu dùng để nuôi cá chứ có ngâm mình một lần nào đâu." Tiết Phái nói bằng giọng chắc chắn.
"Cậu nói đúng, là nuôi cá."
Tiết Phái nghe Hạ Kiến Sơn nói thì thì ngơ ngác:
"Hả? Thật hay giả thế? Cá gì?"
Hạ Kiến Sơn: Mỹ nhân ngư.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!