Từ Trường Ninh về Kinh Hoa đã là buổi trưa, Hạ Kiến Sơn và Lâm Hồi dùng bữa trên máy bay. Đến khi hạ cánh, Hạ Kiến Sơn cho Lâm Hồi nghỉ nửa ngày. Tuy Lâm Hồi không cảm thấy mệt nhưng có kỳ nghỉ thì anh vẫn vui vẻ nhận.
Trước khi đi, anh giao cho Hạ Kiến Sơn một ít đặc sản và lego để hắn mang về công ty.
"Anh đưa kẹo trái cây và mứt cho Triệu Hiểu Hiểu giúp tôi. Tôi bảo với cô ấy rồi, sau đó cô ấy sẽ chia cho Annie và những người khác. Còn lego để vào phòng tôi… à, phòng tôi khóa rồi, vậy cứ để chỗ Triệu Hiểu Hiểu đi."
Ừ.
"Chắc anh Triệu chờ ở cửa rồi nhỉ, tôi tự bắt xe về, anh ấy không cần đưa, đỡ phải đi đường vòng."Ừ.Còn lại ngày mai nói tiếp, mai chúng ta sẽ thảo luận dự án Ninh Hải.Ừ.
"Nói xong, Hạ Kiến Sơn bỗng nhiên mỉm cười,"Sếp Lâm.Từsếp Lâm" khiến Lâm Hồi đỏ mặt, anh cúi đầu nghịch Wechat, giả vờ không nghe thấy. Trong hai ngày ngắn ngủi, Hạ Kiến Sơn đã trêu anh hai lần, đủ để khiến Lâm Hồi thỏa mãn – anh hơi không chống đỡ nổi.
Hôm sau đi làm, Lâm Hồi vừa đến văn phòng, Triệu Hiểu Hiểu đã mang những văn kiện cần kiểm duyệt và lego tới:
"Trợ lý Lâm, đây là giấy tờ trong hai ngày qua, tôi đã kiểm tra sơ lược, không có vấn đề, thêm nữa là sếp Hạ bảo lego này là của anh?"
"Ừ, của tôi, cảm ơn cô. Đúng rồi, đặc sản ăn được không?"
Triệu Hiểu Hiểu gật đầu ngay:
"Ngon lắm, cả hồng trà nữa, chua chua ngọt ngọt, rất ngon."
"Ngon là được rồi, dù sao tốn tận chín trăm sáu mươi tệ cơ mà!" Lâm Hồi cười.
Hả? Sao đắt thế?
Lâm Hồi kể tóm gọn chuyện chơi máy quay bóng, Triệu Hiểu Hiểu nghe mà tròn mắt:
"Nghĩa là… Hai anh dạo chợ đêm, sau đó… sếp Hạ nhất quyết muốn anh chơi?"
Lâm Hồi ký giấy, trả lời:
"Đúng vậy, may là cuối cùng rút được, nếu không thì tôi sợ phải chơi bằng thắng mới thôi, giống như làm ăn vậy, anh ấy không bao giờ bỏ cuộc… Hai cái này trả lại, cô mang đi được rồi."
Triệu Hiểu Hiểu lấy lại tinh thần: Vâng, vâng ạ.
"Đúng rồi, phiền cô hỏi phòng hành chính có lọ hoa nào cắm được hoa to như thế này không." Lâm Hồi giơ tay ước lượng,
"Nếu có thì tôi không cần mua mới."
"Anh định cắm hoa này đúng không, lát nữa tôi sang hỏi." Triệu Hiểu Hiểu chợt nhớ ra gì đó, bèn hỏi,
"Trợ lý Lâm, cái này lắp xong anh để ở đâu?"
Lâm Hồi cười đáp:
"Đây là sếp Hạ bỏ tiền, lắp xong đương nhiên để ở phòng anh ấy."
Lâm Hồi mang văn kiện đã xử lý vào phòng Hạ Kiến Sơn, lúc này hắn đang cầm điện thoại xem tin tức, hẳn là không phải rất bận.
Lâm Hồi đặt giấy tờ xuống, trao đổi công việc theo lệ thường xong mới hỏi:
"Có phải anh định cho Thụy Đào tham gia dự án Ninh Hải không?"
Hạ Kiến Sơn:
"Phùng Tuấn Đào muốn đổi tài nguyên của Chính Thái Vĩnh lấy một vị trí trong Ninh Hải, ông ta muốn kiếm tiền mà thôi."
"Nhưng thực ra lại có lợi với chúng ta, dù sao chúng ta không thiếu tiền, chia chút lợi nhuận không thành vấn đề."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!