Chương 15: (Vô Đề)

Hạ Kiến Sơn và Lâm Hồi đến Trường Ninh vào bốn giờ chiều, sếp Phùng của Thụy Đào – Phùng Tuấn Đào sắp xếp xe đón bọn họ về khách sạn, hai người hẹn hôm sau đi đánh golf.

Đúng ra mà nói, Phùng Tuấn Đào thật ra ngang hàng với Hạ Chiêu, ông nhỏ hơn Hạ Chiêu vài tuổi, có một đứa con tên Phùng Anh tầm tuổi Lâm Hồi. Phùng Tuấn Đào là người khéo léo, có thể xưng anh gọi em với bất cứ ai, kiếm tiền được là được.

Thụy Đào và Vạn Trúc hợp tác mấy lần xem như thuận lợi, đúng lúc Phùng Tuấn Đào mới đầu tư một sân golf nên muốn mời Hạ Kiến Sơn tới giải trí.

Lâm Hồi nghe hành trình thì tụt hứng, lúc này anh và Hạ Kiến Sơn đang dùng bữa tối ở khách sạn, vừa ăn vừa nói thầm:

"Biết thế tôi không đi, anh bay chuyến này để đến đây đánh golf thôi ấy hả?"

Lần cuối cùng hai người đi công tác riêng đã là nửa năm trước, lần này Lâm Hồi đã rất chờ mong, bởi anh thích đi theo Hạ Kiến Sơn, vừa nạp thêm được kiến thức vừa được chứng kiến màn đưa đẩy kéo khéo của sếp, kết quả chỉ đúng là tụ tập?

Hạ Kiến Sơn cắt bít tết, thong thả bỏ vào miệng:

"Ông ta hứng thú với dự án Ninh Hải."

"Thụy Đào tham gia hay không có ảnh hưởng đến chúng ta sao?"

Hạ Kiến Sơn mỉm cười:

"Cái này phụ thuộc ông ta muốn lời bao nhiêu."

Tốc độ ăn của Lâm Hồi chậm lại, anh nhìn thẳng Hạ Kiến Sơn, hơi không rời mắt nổi, anh nghĩ: Không ai không bị thu hút bởi một Hạ Kiến Sơn như thế – vĩnh viễn bình tĩnh, vĩnh viễn kiểm soát mọi thứ trong tay.

Điểm này khác một Hạ Kiến Sơn ở trụ sở Vạn Trúc, trong nháy mắt ấy, hormon giống đực tỏa ra bốn phía cho người ta cảm giác áp bách, khiến người ta thần phục trong vô thức.

Lâm Hồi chậm rãi cúi đầu, vành tai nóng lên.

Anh thấy mình xong đời, ăn cơm nói chuyện mà còn nghĩ linh tinh, nếu Lạc Đình biết, nói không chừng lại cười nhạo mình dục cầu bất mãn.

"Trước kia cậu đến Trường Ninh chưa?"

Im lặng một khoảng ngắn, Hạ Kiến Sơn lại hỏi.

Lâm Hồi gật đầu:

"Hồi học đại học tôi theo thầy giáo đến đây một lần, nhưng đó là vì nghiên cứu, ở Viện nông nghiệp Trường Ninh một tuần, chưa kịp đi dạo ở đâu."

Hạ Kiến Sơn khó hiểu: Viện nông nghiệp?

"Có phải sếp Hạ không biết chuyên ngành đại học của tôi là khoa học cây trồng không – tức là cải tiến rau củ quả các loại đó?"

Hạ Kiến Sơn ngây người, đúng là hắn không biết.

Lúc ấy Hạ Kiến Sơn báo với phòng nhân sự mình cần một trợ lý, hai tuần sau trưởng phòng Từ Hoài Thanh báo cáo hai người, cuối cùng hắn chọn Lâm Hồi, nhưng đúng là không xem kĩ sơ yếu lý lịch.

Lúc mới đầu làm việc chung, Hạ Kiến Sơn đoán Lâm Hồi vốn không theo đúng chuyên ngành, nhưng không ngờ trái ngược đến mức như vậy.

Đại khái do Lâm Hồi quá ưu tú, ưu tú đến mức những điểm không chuyên nghiệp hay những lỗi sai trong mắt Hạ Kiến Sơn đều như một con côn trùng đậu trên cánh hoa, thổi là bay, không đáng nhắc tới.

Lâm Hồi hiếm khi thấy biểu cảm chần chờ của Hạ Kiến Sơn, mỉm cười đắc ý:

"Không thể tưởng tượng đúng không, đường đường là trợ lý tổng giám đốc nhưng lại học nông nghiệp."

Hạ Kiến Sơn không hiểu tại sao anh vui vẻ, nhưng vẫn nói theo:

"Ừ… đúng là hiếm thấy."

Lâm Hồi tùy ý gắp miếng bông cải xanh, cảm thán như thật:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!