Chương 13: (Vô Đề)

Bữa cơm giữa Hạ Chiêu, Hạ Kiến Sơn và Triệu Thao đã xác định được thời gian.

Lúc Lâm Hồi xác nhận lại với Hạ Kiến Sơn, hắn yêu cầu:

"Đến lúc đó cậu đi với tôi."

Dạ?  Lâm Hồi khó xử,

"Đây là tụ tập cá nhân, không thích hợp đâu."

"Chẳng phải là cậu sắp xếp giúp bọn họ à? Theo lý thuyết, cậu phải đi cùng."

Lời Hạ Kiến Sơn nói không sai, Lâm Hồi đành phải nghe theo. Thấy đối phương cúi đầu tiếp tục đọc tư liệu, biết hắn không thay đổi ý định nên thôi.

Địa điểm là một nhà hàng có tiếng ở Kinh Hoa.

Lúc Hạ Kiến Sơn và Lâm Hồi đến, Hạ Chiêu và Triệu Thao đã trò chuyện say sưa trong phòng, bên cạnh Triệu Thao là một cô gái tóc ngắn đang cúi đầu xem điện thoại, đó là Triệu Hiểu Hiểu.

Triệu Hiểu Hiểu là người đầu tiên phát hiện bọn họ đến, cô hơi hoảng, đứng dậy:

"Chào sếp Hạ, sếp Lâm."

Tiếng nói thu hút ánh nhìn của hai người đang tán gẫu, Hạ Chiêu có vẻ không quá ngạc nhiên khi Lâm Hồi cùng xuất hiện, gật đầu:

"Đến rồi à, mau ngồi đi."

Bầu không khí bữa cơm xem như hòa hợp.

Tuy Hạ Kiến Sơn không nói nhiều lắm, phần lớn đều là Hạ Chiêu, Triệu Thao và Lâm Hồi nói nhưng biểu cảm thoải mái, xem ra tâm trạng không tệ. Triệu Thao về hưu theo chế độ, làm việc có quy tắc, lần này mời khách chủ yếu là lót đường cho con gái.

Dù sao Triệu Hiểu Hiểu mới tốt nghiệp, không có kinh nghiệm xã hội, ông hy vọng sau khi cô tiến vào một tập đoàn lớn như Vạn Trúc có thể phát triển thêm một bước.

Ông hao tâm vì con gái giống như bất cứ người cha bình thường nào trên đời, vừa cảm ơn Hạ Kiến Sơn và Lâm Hồi chiếu cố con gái, vừa âm thầm khen con gái ưu tú, khiến cả quá trình Triệu Hiểu Hiểu ngại ngùng mở miệng, vẫn luôn cúi đầu dùng bữa.

Sau khi kết thúc, mấy người đứng ở ven đường chào tạm biệt. Triệu Thao hỏi Lâm Hồi có cần xe đón không, Lâm Hồi lắc đầu:

"Tôi và sếp Hạ lái xe, chúng tôi quay về công ty luôn, chín giờ có một cuộc họp trực tuyến."

Triệu Thao tạm dừng một lát, sau đó Ai u một tiếng, đẩy Triệu Hiểu Hiểu bên cạnh lên trước:

"Đúng lúc quá, Hiểu Hiểu, con đi theo giúp đỡ sếp Lâm đi."

Triệu Hiểu Hiểu cạn lời, cô không muốn đi, bèn giả ngu nhìn ba mình: Dạ?

Triệu Thao bất lực, cắn răng hạ giọng:

"Đi theo học tập, biểu hiện tốt một chút."

Lâm Hồi nhìn hai cha con, thấy hơi buồn cười, vì thế chủ động mở miệng giúp Triệu Hiểu Hiểu giải vây: Không cần, tôi…

Ừ.

Hạ Kiến Sơn đứng bên cạnh bất ngờ lên tiếng, Thế thì cùng đi.

Nụ cười của Lâm Hồi cứng đờ, lập tức quay đầu nhìn Hạ Kiến Sơn bằng ánh mắt dò hỏi, Hạ Kiến Sơn bình tĩnh nhìn lại, đứng bất động.

Hai người cứ nhìn nhau như thế một lát, Lâm Hồi bại trận trước, bất đắc dĩ gật đầu:

"… Vậy mời Hiểu Hiểu đến hỗ trợ, tính phí tăng ca cho cô."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!