Trên xe, cả hai im lặng...
Ngay khi tôi xuống xe, Cố Tinh Thần bỗng nhiên lên tiếng:
"Nghĩ 5 năm rồi, đã nghĩ ra cách trả lời anh chưa?"
"Cho em nghĩ thêm 5 năm nữa được không? Xin anh..."
Cố Tinh Thần: ...
11
Buổi tối.
Cuối cùng mẹ cũng họp xong và về nhà.
Tôi vội vàng lấy dép cho mẹ, hâm nóng thức ăn, rồi ngồi trước bàn ăn nhìn mẹ ăn.
"Mẹ ơi, con nhớ mẹ quá."
Mẹ bị tôi nhìn đến đỏ mặt, chỉ ăn vài miếng rồi buông đũa.
"Mẹ ơi, sao mẹ không ăn nữa? Mấy năm nay, mẹ đi khắp nơi nên gầy đi nhiều rồi. Con không nhìn mẹ nữa, đợi mẹ ăn xong chúng ta mới nói chuyện. À, những món này con tự tay nấu đấy, mấy năm ở nước ngoài con đã học hết các món mẹ thích ăn."
"Tiểu Thiến, mẹ không thuê người giúp việc cho con à? Việc nấu nướng này con không cần phải động tay."
"Con biết, mẹ là mẹ tốt nhất trên thế giới! Cho nên con cũng muốn nấu cơm cho mẹ ăn! Mẹ yên tâm, ngoài mẹ ra, không ai được phép ăn đồ con nấu đâu!"
Chờ đến khi mẹ ăn xong, tôi như một cái đuôi nhỏ theo sát mẹ.
"Mẹ ơi, cho con ôm một cái được không?"
"Mẹ ơi, con nhớ mẹ quá!"
Mẹ...
Mẹ bị tôi gọi đến mức không nói nên lời:
"Mấy năm ở nước ngoài con ngày nào cũng gọi video cho mẹ. Về nhà rồi mà còn bám dính như vậy."
"Mẹ ơi, mẹ có biết con gái cưng là gì không?"
Bà Trần Anh: ...
"Tiểu Thiến, bây giờ con đã tốt nghiệp, con có dự định gì cho công việc tương lai không?"
"Con không có, con nghe theo mẹ hết. Mẹ bảo con đi đâu thì con đi, bảo con làm gì thì con làm."
Mẹ cũng bị tôi chọc cười:
"Mấy năm qua anh trai con đi học đại học, đã thành lập và điều hành rất thành công nhiều công ty công nghệ. Thằng bé đã nói rồi, sẽ không tiếp quản sự nghiệp của mẹ. Nếu đã vậy thì Tiểu Thiến đến công ty của mẹ phụ giúp mẹ đi."
Tôi gật đầu ngoan ngoãn.
"Ban đầu con hãy đến chi nhánh để làm quen một thời gian. Sau đó mẹ sẽ điều con về tập đoàn."
"Vâng ạ, mẹ. Con biết rồi, bắt đầu từ cấp cơ sở mà!"
Mẹ nghi ngờ nhìn tôi:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!