Chương 22: (Vô Đề)

Nói xong, đại tiểu thư đã rưng rưng nước mắt, đập bàn đứng bật dậy:

"Ba mẹ cậu đúng là đồ cặn bã! Tôi thật sự muốn g.i.ế. c c.h.ế. t bọn họ!"

Cô ấy lập tức lấy điện thoại ra thêm WeChat của tôi, nói:

"Tiền học phí và chi phí sinh hoạt đại học của cậu, tôi bao hết. Nếu chị gái của cậu muốn trốn, tôi sẽ lo tiền đi đường, cũng sẽ chu cấp cho họ vài tháng chi phí sinh hoạt."

8

Tôi lập tức gọi điện cho ba người chị còn chưa gả đi của mình, ai nấy đều nói muốn trốn chạy.

Tôi đưa tiền cho chị bảy.

Hôm sau, chị bảy đã báo tin rằng cả ba chị em đã tranh thủ lúc đêm tối bỏ trốn, đi tàu đến thành phố W.

Ở đó có nhiều nhà máy, dễ tìm việc làm hơn.

Tôi báo lại chuyện này cho đại tiểu thư.

Cô ấy ngờ vực hỏi: Nhanh vậy sao?

Tôi đáp:

"Chứ còn gì nữa, hành động sớm thì còn kịp, chậm trễ là dễ sinh biến cố lắm."

Ba người chị này của nguyên chủ đều là người tốt, có thể giúp thì giúp thôi.

Vì đại tiểu thư đã giúp tôi, tôi cũng trung thành tuyệt đối với cô ấy. Vậy nên chẳng bao lâu, chúng tôi đã thân thiết như hình với bóng.

Còn Thẩm Tuyết, cô ấy và chúng tôi không cùng đường.

9

Trong giờ nghỉ giải lao của đợt huấn luyện quân sự, đại tiểu thư kéo tôi lại, hồi hộp hỏi:

"Y Y, cậu xem giúp tôi, lớp trang điểm của tôi có bị trôi không?"

Tôi lắc đầu:

"Không đâu, vẫn đẹp lắm, không hề lem."

Cô ấy vui mừng, quay người định đi.

Tôi vội kéo cô ấy lại: Đi đâu đấy?

Đi tỏ tình!

Tôi tròn xoe mắt hỏi: Cậu thích ai?

"Nhiếp Sâm chứ ai nữa! Anh ấy cao ráo lại đẹp trai, nhìn một cái là tôi thích ngay rồi."

Tôi vội kéo cô ấy đến một gốc cây không có người, nghiêm túc hỏi:

"Cậu định tỏ tình thế nào?"

Cao Tinh Thần cố nghĩ một lúc lâu rồi hào hứng nói:

"Thì tỏ tình trực tiếp, ngay trước mặt bao nhiêu người. chắc chắn anh ấy sẽ cảm động lắm. Tôi thấy người khác cũng làm vậy mà!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!