Tiếng chuông nghỉ giữa giờ vang lên, phòng học an tĩnh lập tức xôn xao rối loạn. Lục Giai Ý đứng dậy đi ra phía trước lấy nước.
Máy uống nước đặt ở bên phải đằng trước lớp học, lúc cậu cầm cốc đợi đồng học đằng trước lấy nước, đột nhiên có người gọi: Giai Ý.
Cậu quay đầu nhìn, là Từ Lâm.
Cậu liền hướng Từ Lâm nở nụ cười, tiếu dung rất đẹp mắt.
Cho dù là Chu Dương Liễu ghét Lục Giai Ý như thế cũng không thể không thừa nhận, thanh danh giáo thảo của Lục Giai Ý không phải là nói cho có. Từ nhỏ đẹp đẽ đến lớn, cười một cái người vật vô hại, thanh chính hòa khí.
Triệu Tư Tư ngồi hàng đầu hỏi khẽ:
"Lục Giai Ý, cậu ngồi phía sau có quen không?"
Lục Giai Ý cùng nàng không phải rất thân, cười gật gật đầu, nói: Rất tốt.
Triệu Tư Tư cũng không lại hỏi gì nữa, lắc lư ngọn tóc đuôi sam của mình.
Lục Giai Ý hơi khom người, một tay cầm cốc một tay đè trên nút máy uống nước, dáng người cao cao gầy gầy, sườn mặt như mỹ ngọc được chạm trổ, mái tóc đen mềm mại, sạch sẽ tuấn tú.
Chu Dương Liễu nâng quai hàm lạnh lùng mà nhìn, y cảm thấy thượng đế thật không công bằng. Một kẻ dối trá đáng ghét như Lục Giai Ý vậy mà lớn lên lại có bộ dạng lừa người như thế. Còn may đối phương một lần thi được hạng bét mất mặt, chạy ra phía sau rồi.
Y thấy Lục Giai Ý lấy nước xong đi về liền đi theo đến cuối lớp học, đứng chỗ bảng thông tin, nhón chân nhìn phía trên bảng thành tích. Có đồng học từ nhà vệ sinh trở về, lúc từ cửa sau đi vào liền vịn vai y cùng xem, còn khen y.
Chu Dương Liễu liền nói:
"Tôi lần này làm qua loa thôi, số học còn tính sai mất một câu. Tức chết tôi rồi."
Y nói xong quay đầu liếc Lục Giai Ý một cái.
Lục Giai Ý đang uống nước, dáng ngồi thẳng tắp đoan chính.
Mắt thấy sắp vào lớp, phim của Giang Triều cuối cùng cũng xem xong. Mấy người vội vàng từ chỗ ngồi đứng lên, chạy ra nhà vệ sinh. Lục Giai Ý cũng đứng dậy, cùng đi ra.
Sau khi đến trường học, ngoài học tập, trên sinh hoạt cậu không quen nhất chính là nhà vệ sinh trường.
Nhà vệ sinh Nhất Trung xây giữa dãy phòng học và ký túc. Nam nữ bắc nam song song hai hàng nhưng không lớn, thiết bị cũng rất thô sơ. Mỗi lần ra chơi đi vệ sinh, đông đến nỗi phải xếp hàng.
Lần đầu tiên Lục Giai Ý đi vệ sinh ngây ra không tiểu nổi. Bởi vì lúc cậu đứng ở bồn tiểu, ngoại trừ song song một dàn người đang tiểu tiện, phía sau bọn họ còn đông nghịt người đứng chờ. Những người này xếp hàng đợi, nhìn chằm chằm người đang tiểu tiện phía trước.
Nhiều người nhìn như thế, cậu liền xách quần vội vàng chạy mất.
Bất quá về sau cậu dần dần tìm ra bí quyết. Không muốn chen chúc, vừa ra chơi đừng vội đi, đợi mọi người đi hết rồi lúc sắp vào lớp hẵng đi. Lúc này nhà vệ sinh chẳng còn mấy người rồi.
Bên ngoài trời vẫn đang mưa nhưng không lớn lắm.
Nhà vệ sinh cũng chỉ cách hai ba chục mét, cậu liền không mang ô, một đường chạy đến. Bỗng nghe thấy đám Giang Triều ở bên trong cười nói:
"Ai yo, nhìn không ra, Tống Từ người gầy mà to phết nhé."
Bên trong liền truyền ra một trận cười, Tống Từ có chút ngượng ngùng nói: Không có mà…
"Đàn ông ch*m to là tốt, cậu ngượng cái gì." Giang Triều xách quần lên nói,
"Cậu nên so với Thích Dương, xem ai người là ch*m to nhất Nhất Trung."
Y vừa dứt lời liền thấy Lục Giai Ý đi vào.
Chuông vào lớp đột nhiên vang lên, dọa đến La Khôn run một cái:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!