Chương 63: Pháo hoa đêm giao thừa đương nhiên phải ngắm cùng người yêu

Món ngon Thích Dương muốn dẫn Lục Giai Ý đi ăn có quá nhiều, nơi muốn dẫn cậu đi cũng quá nhiều. Ở khu vui chơi chơi một ngày, đi vài chỗ phong cảnh đẹp, thỉnh thoảng lái xe mười mấy hoặc mấy chục cây số chỉ để ăn một bữa cơm. Thời gian một tuần căn bản là không đủ dùng, rất nhanh đã trôi qua rồi.

Bữa ăn cuối cùng ở tỉnh là do Thiệu Hoa Dung mời.

Lục Giai Ý ở nhà họ mọt tuần, trừ gặp mặt lúc vừa đến thì đây là lần thứ hai nhìn thấy bà. Thích Dương nói bà ra nước ngoài.

"Bà ấy là như vậy, ba ngày thì có hai là không ở nhà." Hắn nói với Lục Giai Ý.

"Vậy cậu trước đây đều một mình à?"

"Trong nhà có dì giúp việc." Hắn nói.

Người có tiền có phiền não của người có tiền.

Thiệu Hoa Dung nói:

"Nếu không phải là sắp sang năm mới rồi dì còn muốn giữ con lại đây đến lúc khai giảng. Nhưng không sao, lần sau nghỉ hè con lại cùng Thích Dương tới đây ở mấy ngày nhé."

Thiệu Hoa Dung đưa cho cậu một bao lì xì lớn, nói là lần đầu gặp mặt lại sắp đến tết rồi, nên đưa. Thích Dương bảo cậu nhận lấy.

Sắp sang năm mới, Lục Giai Ý tưởng Thích Dương sẽ ở lại tỉnh, không ngờ hắn mua hai vé tàu.

"Cậu không ở lại ăn tết sao?"

"Mẹ tớ tết đến càng bận, không ở nhà. Tớ trở về bồi ông bà nội, người lớn tuổi thích náo nhiệt mà."

Đây ngược lại là sự thật, Thích Dương về đón tết với ông bà, họ nhất định sẽ rất vui vẻ.

Lục Giai Ý cũng thấy vui, cậu còn đang lo một mình ngồi xe lửa đầu óc choáng váng không về đến nhà đây.

Lúc đi vẫn là hai cha con Tôn Toàn tiễn, Thiệu Hoa Dung bận việc không đi được. Nhìn dáng vẻ của Thích Dương chắc đã sớm quen rồi.

Ngược lại Tôn Hiểu Hiểu không rời được Thích Dương, ôm chân hắn không buông tay, cuối cùng còn bật khóc. Làm Lục Giai Ý cũng phải động lòng.

Trẻ con đúng là rất đáng yêu.

Lì xì Thiệu Hoa Dung cho, Lục Giai Ý vẫn không mở ra, bên ngoài trông có vẻ dày, lúc nhận lấy cảm thấy rất áp lực. Về đến nhà đưa cho Lâm Tú Anh xem, hai nghìn khối*.

(khoảng hơn 6 triệu rưỡi tiền Việt)

Lâm Tú Anh ngẩn người, sau đó thu lại nói: Mẹ giữ hộ con.

Chỗ này đã bằng sinh hoạt phí nửa năm của nhà họ rồi.

Lâm Tú Anh chọn ra mấy khối đậu hũ non, một ít mầm đậu, lại đến chỗ Đường Tam Nhi lấy một túi tôm tươi để cho Lục Giai Ý đưa đến nhà Thích gia.

Ngày mai là giao thừa, chợ cũng sắp tan, đường Thương Nghiệp ở Quế Hoa Lí từ sáng đến tối vẫn đông đúc, đều là mua hàng tết, vô cùng náo nhiệt.

Giang Triều cũng bày quán ở đấy, thấy Lục Giai Ý liền chào một câu.

Cậu bán hộ ai đấy?

"Dượng tớ. Cậu đến đây mua cá khô đi, này, lấy cho cậu một ít nhé?"

Lục Giai Ý nói:

"Đợi lát nữa tớ quay lại mua nhé, ủng hộ cậu một chút."

Cậu xách đồ đến Thích gia, thấy Thích Dương đang ở trong sân chọc tiết gà. Bà Thích ở bên cạnh hỗ trợ, thấy Lục Giai Ý đến liền đứng dậy nói: Giai Ý đến đấy à?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!