Chương 48: Chờ em

Kỳ thi tháng 11, đến ngay khi Lục Giai Ý đang buồn bã.

Chu Dương Liễu lần này ý chí chiến đấu sục sôi. Cả tháng cậu ta ở phía sau không hề dễ chịu, ngoại trừ học thì cũng chỉ có học, bởi vì rửa sạch mối nhục, chỉ ước gì nhanh đến kỳ thi.

Theo như Giang Triều nói thì là:

"Cảm thấy cuộc sống của cậu ta ngoại trừ học thì chẳng còn gì nữa cả."

Trách không được lúc trước cậu ta mỗi lần đến kỳ thi đều phải phân cao thấp với Lục Giai Ý.

So về ý chí chiến đấu, Lục Giai Ý càng đến gần kỳ thi lại càng uể oải, tinh thần đi xuống rõ ràng. Trước kỳ thi hai ngày bọn họ được nghỉ, Thích Dương không cho cậu học, dẫn cậu đi chơi.

"Sắp thi rồi, cậu không nghe thầy giáo nói sao, lâm trận mới mài gươm, không bén cũng sạch?"

Thích Dương nói:

"Vậy thầy cũng nói kỳ thi lớn chơi lớn, kỳ thi nhỏ chơi nhỏ mà."

Lục Giai Ý cạn lời.

Nhưng mà cậu cảm thấy có lẽ Thích Dương học mệt rồi. Một tháng nay Thích Dương bị cậu ép buộc không ít, gần như ngoại trừ tập luyện thì đều phải học, đại khái là học mệt mỏi nên muốn thả lỏng một chút.

Vẫn là đừng nên áp bức quá.

"Vậy cậu muốn đi đâu chơi?"

"Tùy tiện đi dạo một chút, hít thở không khí." Thích Dương nói.

Sau đó Thích Dương liền lên xe chở cậu, dạo quanh huyện thành lúc ban trưa. Chầm chậm không mục đích mà đi, từ thành tây đến thành đông, bữa trưa ăn bên ngoài. Lúc trở về đi qua cổng trường nghe thấy tiếng cười bên trong, Lục Giai Ý nghe mà tim đập thình thịch.

Chờ khối 12 thi xong sẽ đến lượt bọn họ.

"Tớ cảm thấy mình lần này thi vẫn sẽ không tốt." Cậu ngồi phía sau nói với Thích Dương, Tớ không học nổi.

"Đừng khiến bản thân phải chịu áp lực lớn như vậy."

Thích Dương nói,

"Cậu đã học rất nhanh rồi."

Không nói cái khác, năng lực ghi nhớ của Lục Giai Ý thực sự khiến hắn phải bái phục, học cái gì cũng cực kỳ nhanh.

Lục Giai Ý ngồi ở yên xe, thở dài một hơi.

Cậu một lời thành sấm*, lần thứ ba thi tháng kết quả cực kỳ kém, đến cả chính trị lịch sử địa lý sinh học cũng đều không đạt được như trong kỳ vọng.

Sau khi thi xong cả người đều ủ rũ, đi theo Thích Dương đến nhà hắn tìm ông Thích uống trà.

(nói cái gì thì cái đó thành sự thật)

Cậu đã đồng ý với ông Thích, thi tháng xong sẽ pha trà cho ông uống. Hôm nay lúc đến trường trong cặp cậu còn đặc biệt mang theo than vải lúc trước ở nhà đã chuẩn bị xong.

Ông Thích có một bộ dụng cụ pha trà cực kỳ đầy đủ, là của bạn ông cho. Bình gốm tử sa, bếp gió, còn có chén trà tạo hình tinh xảo… Một bộ dụng cụ pha trà này ông rất ít dùng, bây giờ uống trà đều là trực tiếp đổ nước sôi vào, thỉnh thoảng hưng trí cũng sẽ dùng bếp điện.

Đây là của Thích Dương mua cho ông, không cần đốt lửa, trực tiếp cắm điện vào là nóng lên, rất tiện lợi.

Dùng lửa than pha trà tương đối phiền phức, cũng rất thử thách công phu. Hơn nữa Lục Giai Ý mang than vải đến, ông cũng là lần đầu tiên nghe thấy.

Thực ra ông từng dùng qua than cây ô

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!