Chương 33: Sau khi say

Thanh Hoa Bắc Đại, Thích Dương cảm thấy Lục Giai Ý chí hướng thật lớn.

Lúc bọn họ ăn cơm thì mưa đã ngừng rồi, chỉ là trên đất vẫn còn nước đọng, nhất là sau khi đi vào Quế Hoa Lí, tình hình giao thông đường Thương Nghiệp rất kém, chỗ có bùn đất cực kỳ nhiều.

Thích Dương liền cõng cậu đi dọc đường, lúc đi đến cửa hàng của Đường Tam Nhi, ông từ trong cửa hàng đi ra hỏi: Giai Ý sao thế?

Lục Giai Ý nhìn ông một cái, ghé vào vai Thích Dương, thái độ không tốt cũng chẳng xấu nói: Uống nhiều ạ.

Đường Tam Nhi ngẩn ra, không biết phải nói gì.

Ông đương nhiên không vui, nếu ông là bố Lục Giai Ý, chắc là sẽ trực tiếp nổi giận, trẻ con trẻ cái uống cái gì mà uống.

Nhưng ông không phải bố Lục Giai Ý, ái muội với Lâm Tú Anh, có thể chuyển chính hay không phỏng chừng còn phải xem ý tứ của Lục Giai Ý.

Bởi vậy ông liền nói:

"Mau đi về đi, mẹ cháu vừa nãy còn đi ra ngoài đợi cháu đấy."

Thích Dương cõng cậu đi tiếp, Lục Giai Ý nói:

"Tớ có thể xuống tự… tự đi."

Thích Dương không để ý đến cậu, cậu ngọ ngoạy muốn xuống hắn mới nói:

"Đường bẩn, đi một đoạn nữa đã."

Lục Giai Ý thở dài một hơi, híp mắt nói: Cảm ơn cậu.

Thích Dương cõng cậu lặng lẽ đi về phía trước, đợi đến bên ngoài Lục gia mới thả cậu xuống.

Nhưng Lục Giai Ý chân vừa chạm đất liền ngã vật ra, Thích Dương vội kéo cậu dậy đỡ vào trong nhà.

Lâm Tú Anh đang cầm bát đứng ngoài cửa ăn cơm, thấy Thích Dương đỡ Lục Giai Ý đi vào phản ứng đầu tiên vậy mà là cậu lại bị đánh rồi, vội vàng đặt bát xuống chạy ra: Sao lại thế này?

"Mẹ, con… con không sao."

Mặt Lục Giai Ý đỏ bừng, nồng nặc mùi rượu.

Lâm Tú Anh hoảng hốt, nhìn sang Thích Dương một cái.

Thích Dương nói: Vậy cháu về đây.

Cậu… cậu đừng đi mà, Lục Giai Ý nói Ngồi một lúc đi.

Lâm Tú Anh nói:

"Đi vào uống hớp nước, giúp cô đỡ nó một chút."

Chân Lục Giai Ý mềm nhũn, lúc đi qua cửa thiếu chút nữa lại ngã nhào. Thích Dương thấy vậy trực tiếp bế cậu lên, thấy Lâm Tú Anh đờ ra.

Cái này…

Thằng bé này vóc người cao lớn, sức lực cũng rất lớn!

Bà ở phía sau vội nói: Phòng bên trái.

Thích Dương bế Lục Giai Ý đi vào phòng, đem cậu đặt xuống giường. Lục Giai Ý lập tức bò dậy:

"Tớ lại… lại không muốn ngủ, thả tớ xuống giường làm… làm gì?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!