Hai giáo thảo của Phú Xuyên Nhất Trung xuất hiện cùng nhau, hình ảnh này thật là quá bổ mắt rồi!
Thích Dương thì không cần phải nói, đẹp trai chết người, mỗi ngày ở trên sân bóng nhiều người vây quanh như vậy, mười thì có tám là đi xem hắn.
Hắn là chất kích thích hooc mon biết đi của trường Nhất Trung. Đám nữ sinh hình dung hắn là núi lửa bị băng tuyết bao phủ. Bình thường lạnh như băng, nhưng trên sân bóng bạo phát kinh người. Bọn họ đều yêu chết khí thế khốc liệt đó của hắn.
Lục Giai Ý so với Thích Dương, lại là một loại đẹp trai khác. Thân hình hơi gầy, làn da rất trắng, nhưng trong đám nam sinh tuyệt đối tính là cao, thanh chính tuấn dật*, là giáo thảo nam thần mà mỗi trường đều phải có.
(thanh khiết chính khí tuấn tú nhàn hạ)
Hai người cùng chạy bộ, bức tranh này bổ mắt muốn chết!
Nữ sinh ban 7 phương tâm loạn động*. (tâm hồn thiếu nữ nhảy nhót tưng bừng)
"Nghe nói Thích Dương và Lục Giai Ý bây giờ là bạn cùng bàn đấy!"
"Từ trước đã ngồi cùng nhau rồi. Hình như lâu lắm rồi ấy."
"Bọn họ làm sao lại ngồi cạnh nhau thế?"
"Nghe nói Lục Giai Ý lần này thi kém, thành tích xếp thứ nhất từ dưới lên. Cho nên cùng Thích Dương ngồi cùng nhau đó."
"Bọn họ không đánh nhau à?"
"Đánh nhau? A, chuyện hai người này với Diệp Phỉ Nhiên là thật à?"
"Tớ cảm thấy không có lửa làm sao có khói?"
"Nhưng mà tớ thấy quan hệ hai người họ hình như vẫn rất tốt mà…"
Lúc chạy bộ buổi sáng, Lục Giai Ý vậy mà túm áo của Thích Dương, chạy sau mông hắn, chuyện này rất nhanh ở trong đám nữ sinh truyền ra. Lúc ăn sáng đã truyền khắp Nhất Trung, sau đó đến tai Diệp Phỉ Nhiên ở ban nhất.
Bạn thân của Diệp Phỉ Nhiên hỏi cô:
"Hai người bọn họ rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"
Diệp Phỉ Nhiên có hơi bực bội, vén tóc bên tai, nói: Ai biết được.
Cô định tìm Lục Giai Ý nói chuyện.
Cái tên này thật sự rất đáng ghét.
Cô cũng không biết làm sao Lục Giai Ý lại để ý đến mình. Bởi vì cô và cậu từ trước đến nay chưa từng chung lớp. Nhưng lúc học sơ trung đã nghe về cậu, lúc đó cậu đã là giáo thảo kiêm học bá rồi. Sơ trung mỗi lần mở đại hội, đều được làm đại biểu lớp lên phát biểu.
Đẹp trai thì rất đẹp trai, nhưng không làm cô rung động.
Ngược lại là Thích Dương, từ ánh mắt đầu tiên đã khiến cô tim đập thình thịch.
Cô lần đầu tiên thấy Thích Dương là khai giảng học kỳ hai năm lớp 11. Ngày đó trời mưa, mưa tháng hai vô cùng lạnh lẽo. Cô đeo ủng đi qua đường lớn. Vừa đi đến cổng liền thấy bảo vệ ngăn lại một chiếc BMW. Chiếc xe chặn lối vào trường, cô chỉ có thể lùi ra ven đường đợi.
Thấy chiếc xe lùi ra sau, dừng lại ở ven đường. Cửa xe mở ra, một chiếc ô đen bật mở, bàn tay cầm ô thon dài trắng nõn, khiến cô không khỏi dừng bước. Sau đó thấy một cái chân dài từ bên trong bước xuống.
Cây bên đường mới nhú mầm xanh, còn vương những hạt mưa.
Trong đời cô từ trước đến nay chưa từng thấy qua cậu con trai soái như vậy, có khí chất như vậy… Nói là cậu con trai có lẽ là không thỏa đáng cho lắm, là ở giữa chàng trai và đàn ông. Thân thể cường tráng mà ngây ngô, lạnh lùng mà sắc bén. Nghe nói là công tử của tập đoàn Vĩnh Hòa.
Cô còn đặc biệt điều tra trên mạng, chủ tịch tập đoàn Vĩnh Hòa Thiệu Hoa Dung, người phụ nữ giàu nhất tỉnh họ, có tin đồn bà là mẹ ruột Thích Dương.
Thích Dương đến Phú Xuyên Nhất Trung không quá một tháng liền thành nhân vật phong vân của trường.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!