Thứ hai thể dục buổi sáng, Lục Giai Ý lại nửa sống nửa chết, thở hổn hển tụt xuống cuối cùng. Sau đó còn bị đau sốc hông suýt rơi khỏi đội ngũ, cuối cùng vẫn là Giang Triều kéo cậu về.
Bởi vì nếu cậu cứ tiếp tục tụt thêm nữa sẽ rơi hẳn vào đám con gái ban 7.
Sau khi thể dục buổi sáng Lưu Hồng Dân lại nói chuyện khẩu hiệu:
"Mọi người mấy ngày nay đã nghĩ ra những khẩu hiệu gì, chúng ta tiết này sẽ bỏ phiếu bầu chọn."
Y để lớp trưởng Tất Nhiên đi lên bục giảng viết.
Đầu tiên hỏi cậu ta đã nghĩ ra khẩu hiệu gì hay ho rồi.
"Chăm chỉ học hành, ngày ngày tiến bộ." Tất Nhiên nói.
Dưới lớp bắt đầu cười lên, nói cái này cũ quá rồi, bây giờ làm gì còn ai hô nữa. Mọi người bắt đầu hăng hái phát biểu, cuối cùng giơ tay bỏ phiếu, xác định ba câu khẩu hiệu mới.
Cái nào cũng rất sáng tạo, vừa đáng xấu hổ lại mới mẻ, phân biệt là:
"Chân trái Thanh Hoa, chân phải Bắc Đại, Thanh Hoa Bắc Đại, cả hai đều đỗ!"
"Cảm xúc dâng trào, ban 6 bất bại, chiến đấu không ngại, ban 6 mạnh nhất!"
Còn có 1 câu:
"Văn dám xưng vương, võ dám xưng bá, 11 ban 6, thiên hạ đệ nhất!"
Tốt! Lưu Hồng Dân nói,
"Ba câu này đều rất có khí thế. Đến, chúng ta trước tiên diễn tập một lần. Lớp trưởng, hô bắt nhịp!"
Tất Nhiên mặt đỏ rực, tay nắm hờ hô:
"Chân trái Thanh Hoa, chân phải Bắc Đại. Thanh Hoa Bắc Đại, cả hai đều đỗ!"
Mọi người theo sát phía sau cùng hô một lượt.
Có thể vì mới mẻ, lại được Thanh Hoa Bắc Đại khuyến khích, hô lên vang dội chỉnh tề. Tất Nhiên lại bắt nhịp hô câu thứ hai, kết quả vừa hô Cảm xúc dâng trào liền nghẹn, đám thanh niên choai choai đều bò ra cười.
Lục Giai Ý cũng bò ra bàn cười khe khẽ.
Cái khẩu hiệu không có thể diện này, cậu không biết buổi chạy bộ ngày mai mình có hô nổi không.
Cậu là một học bá trung học, đề xuất khẩu hiệu cũng được viết lên bảng đen, nhưng chỉ có Từ Lâm và Triệu Tư Tư bỏ phiếu, là
"Thiên đạo thù cần, hằng giả năng thắng*", chỉ tiếc người trẻ tuổi bây giờ không thích kiểu như vậy.
(Lẽ trời đền đáp sự chăm chỉ, người bền gan vững chí mới có thể chiến thắng)
Thực ra khẩu hiệu Chu Dương Liễu đề xuất cậu cũng rất thích:
"Ưng chuẩn thí dực, phong trần hấp trương, kiền tương phát hình, hữu tác kỳ mang.*"
(Chim ưng thử cánh, phong trần hé mở, người tài đem mài dũa thì mới thành mũi nhọn)
Chu Dương Liễu quả thực làm cậu thay đổi con mắt, suýt thì tưởng là đụng phải người cùng thời đại nữa chứ. Câu hay như vậy, cậu vội vàng đem bút chép xuống.
Sau khi đám Giang Triều tập luyện xong trở về nghe nói chuyện khẩu hiệu, bảo:
"Đệt, cái đó mẹ nó hô ra được sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!