Bà Thích ông Thích cùng soàn soạt đứng dậy.
Lục Giai Ý có chút xấu hổ, vội bái một cái nói:
"Cháu… tìm Thích Dương. Đây có phải nhà cậu ấy không?"
Bà Thích vội bò dậy đeo giày, cười híp mắt nói:
"Phải phải phải, cháu tìm Thích Dương hả. Nó đang tắm, đi vào đi."
Lục Giai Ý lúc này mới bước vào cửa, lại hướng ông Thích bái một cái.
Ai yo, đứa trẻ này thật là lễ phép.
Bà Lục ngắm Lục Giai Ý từ trên xuống dưới, bà lần đầu tiên gặp mặt đã thấy cậu cực kỳ hợp mắt.
Giống như lời bà vẫn nói:
"Vừa nhìn liền biết là đứa trẻ ngoan, học sinh tốt."
"Thích Dương vừa về đang tắm, cháu đợi một chút nhé." Bà Thích nói liền hướng phòng tắm hô một tiếng:
"Thích Dương, tắm nhanh lên, có người tìm đấy."
"Không cần không cần, cháu đến là để đưa ít đồ," Lục Giai Ý nói liền đem túi trong tay đưa cho bà Thích,
"Thích Dương hôm nay cho cháu rất nhiều cá. Mẹ cháu bảo cũng sang đưa mọi người cái này. Là của nhà cháu làm, đậu hũ, mầm đậu, còn có một chút đậu phụ cứng…"
Bà Thích cười híp mắt nhận lấy, ông Thích nói:
"Bạn học, đi vào ngồi một chút hẵng đi." Ông nói rồi lại giục:
"Thích Dương, có người tìm, mau lên!"
Ông vừa dứt lời, cửa phòng tắm liền mở ra, Thích Dương chỉ quấn quanh hông một cái khăn tắm, để lộ nửa người trên vạm vỡ khỏe mạnh cùng đôi chân dài, ướt sũng mà nhìn cậu.
Lục Giai Ý nở nụ cười.
Thích Dương ngẩn ra một chút, nói: Cậu đợi lát.
Hắn nói xong liền đem cửa nhà tắm đóng lại. Lục Giai Ý cũng không tiện rời đi, liền đứng yên đó đợi. Thấy hai ông cụ bà cụ Thích đều đang nhìn mình chằm chằm liền xấu hổ lại không dám thất lễ cười cười.
Chỉ chốc lát Thích Dương liền mặc xong quần áo đi ra, hỏi: Cậu sao lại ở đây?
Lục Giai Ý đem mấy câu ban nãy nói một lần nữa, bảo:
"Nhà cậu khó tìm thật đấy."
Hạnh Phúc Lí và Quế Hoa Lí không giống nhau. Quế Hoa Lí còn có một cái cổng lớn, nhưng Hạnh Phúc Lí không có. Chỉ có khu nhà ở cũ kỹ, diện tích thì lớn, ngõ lại nhiều đến phát điên, nhà ở giống hệt nhau. Đến cả cột điện cũng chằng dây tứ lung tung nhìn chả có tí khác biệt nào.
Cậu phải hỏi rất nhiều người.
"Thích Dương, đem bạn học về phòng nói chuyện đi, đứng đây làm gì." Bà Thích nói.
Thích Dương từ trước đến nay chưa từng tiếp bạn học sang nhà chơi, môi giật giật liền nghe Lục Giai Ý nói:
"Không cần đâu, cháu đi đây. Cháu chỉ đến đưa chút đồ này nọ thôi."
Cậu nói xong lại cực kỳ lễ phép bái một cái.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!