Chương 14: Gặp được chân thành

Thích Dương hệt như pho tượng, ngồi ở chỗ đó không hề động đậy. Một trận gió thổi qua mang theo tiếng sáo từ bờ bắc con sông. Là tiếng sáo* cũng là làn điệu hí khúc cậu quen thuộc, êm ái động nhân.

Lục Giai Ý vô cùng kích động, kéo Từ Lâm nói:

"Mau mau mau, đợi lúc nữa tan hội mất."

(nguyên văn là ti trúc quản huyền. Ti trúc là sáo còn quản huyền mình tra được bên từ điển của Nhật nghĩa là âm nhạc nhạc cụ. Bạn nào dịch ra nghĩa chính xác hơn thì nói cho mình nhé.)

Lục Giai Ý rất thích dạo hội chùa.

Nghe hát thì bình thường, trong rạp hát ngày ngày đều diễn. Nhưng hội chùa lại không thường có. Hội chùa trừ kinh kịch còn có đủ loại món ngon trò chơi vui, có cả động vật đấu nhau, chọi gà chọi dế, đua ngựa. Ở thời đại của cậu hội làng đều là việc trọng đại, nhà nhà đều kéo đến xem.

Hội chùa ở đường bắc này cũng không làm cậu thất vọng. Từ xa đã nhìn thấy ô la la đông nghịt người. Miếu thờ xây bên trong một rừng cây, sân khấu và bãi đất trống cùng được dựng phía trước miếu. Cạnh sân khấu là các loại sạp bán hàng, tràn đến tận ven đường, dài chừng hai ba dặm.

Có rất nhiều món ngon. Hai người đều nhịn không được, Từ Lâm mua một cái bánh bao kẹp thịt, Lục Giai Ý mua một xâu kẹo hồ lô. Hai người dựa vào cây, vừa ăn vừa ở dưới đài nghe hí kịch. Từ Lâm nghe không hiểu, chỉ có thể xem náo nhiệt. Lục Giai Ý liền từng câu từng câu phiên dịch cho y.

Từ Lâm vô cùng kinh ngạc: Cậu nghe hiểu à?

Hiểu mà. Cái này làTì Bà Ký

", rất kinh điển. Nhưng mà hát so với tớ nghe ngày trước không giống nhau, có thể là cải biên rồi."

"Bây giờ rất ít người có thể nghe hiểu hí khúc rồi. Tớ chỉ có lúc xem phụ đề trên ti vi mới hiểu thôi. Vậy cậu có thể nghe thử"Lê Viên Xuân

", ở phía nam sông đằng kia. Gần đây rất nổi tiếng. Hàng xóm thầy giáo tụi mình cứ đến cuối tuần đều đi xem."

"Lê Viên Xuân là làm gì?"

"Hí kịch đó. Là một tiết mục tống nghệ ở đài phía nam sông. Nhưng mà là thi đấu hát hí kịch. Cuối năm ngoái thi, mấy cái tên đứng đầu còn được xe con nữa."

Lục Giai Ý không biết, cậu tưởng rằng người niên đại này không thích nghe hí, đường lớn ngõ nhỏ đều là cất cao giọng hát.

Hát thực ra rất dễ nghe, bài hát trên đời này đều tương thông. Chỉ là ca khúc không có vị đạo cậu quen thuộc. Vẫn là hí kịch nghe vào thoải mái, rất hưởng thụ.

"Mau nhìn mau nhìn, đoạn kinh điển, có thể sẽ ném tỳ bà!"

Từ Lâm liền nhìn lên đài, giọng hát nữ chủ đầy bi phẫn, đàn tam* nhịp gấp gáp lên, chờ tiếng đàn thăng tới đỉnh cao, kèn đồng thổi một cái, chỉ thấy nàng giơ lên tì bà liền ném ra đất.

Xem đến thật là thống khoái!

"(còn gọi tam huyền: đàn ba dây) Trong đám người một đám ông lão bà lão nhất thời hô vang. Mọi người đều"Ai Ai

"thành một đoàn, châu đầu ghé tai thảo luận ồn ào. Vừa bi thống vừa sảng khoái."AAAAAA!" Lục Giai Ý kích động vỗ Từ Lâm.

Lời hát điệu hát tuy rằng đều sửa, nhưng chi tiết kinh điển ném tỳ bà vẫn được giữ nguyên!

Từ Lâm đều nghe không hiểu nữ nghệ nhân kia hát cái gì, cũng thật thể hội không tới cảm giác bi thống bên trong kia, phụ họa cười khan hai tiếng. Y đã quen xem ti vi đời mới, cảm thấy đoạn ngắn tiếc hận ban nãy xử lí quá nghệ thuật hóa rồi.

Ném tì bà, cái này nếu như đưa lên ti vi, hung hăng ném ra đất, ném thành bảy mảnh tám đoạn, vậy thì càng có cảm giác a!

Nhưng Lục Giai Ý hiển nhiên cũng chìm đắm vào bên trong giống hệt các ông lão bà lão này, nhịn không được gật gù đắc ý mà hát lại trích đoạn kinh điển vừa nãy:

"Nói cái gì hổ thẹn với hiền thê, rõ ràng là không bỏ được vinh hoa phú quý! Tì bà đã thành vật vô tình, rơi một cái, thiên lý tầm phu xin trả lại. Cảnh còn người mất đừng hối hận, chẳng thà đợi chàng trông chàng, đầy đầu tóc bạc, chết già nơi cố hương!"

Thế mà lại học có hình có dạng!

Tỳ Bà Ký hát xong, lại hát một cái kịch hiện đại. Từ Lâm cuối cùng cũng không còn hứng thú. Nghe được một tiếng đồng hồ, dựa vào cây muốn ngủ. Lục Giai Ý tính toán trước tiên đi về, ngày mai một mình đi nghe. Sáng sớm liền đi. Cậu vỗ cánh tay Từ Lâm, hai người từ đám người đi ra.

Lục Giai Ý lại mua ba khối bánh đậu, một khối cho Từ Lâm ăn, một khối chính mình ăn, dư một khối đem gói lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!