"Vừa rồi cậu giống như bị giày xéo trong địa ngục mấy ngày, thời gian thật ra chỉ mới trôi qua có một giây."
Mục Tư Thần dùng cuốc chữ thập của mình và năng lượng của người khác kích hoạt kỹ năng Đào góc tường, nhận được một tờ Giấy dán bản ngã.
Giấy dán bản ngã có thể giúp cho bất kỳ ai giữ tỉnh táo, coi như là một loại đạo cụ phòng thủ về mặt tinh thần, hiệu quả của đạo cụ sẽ tăng lên dựa trên tốc độ tăng thực lực của Mục Tư Thần.
Kỹ năng này khiến cho Mục Tư Thần sinh ra một loại cảm giác cậu đã đào góc tường của thực thể Vĩ đại của trấn Đồng Chi và Tần Trụ cùng một lúc vậy.
Mục Tư Thần cảm thấy, kỹ năng này không nên gọi là Đào chân tường, mà phải gọi là Mượn gió bẻ măng mới đúng.
Thôi kệ, dù sao thì đây cũng là đạo cụ hữu dụng đầu tiên cậu có được.
Mục Tư Thần muốn nhân lúc Đêm tối lẻn vào trấn nhỏ, tìm kiếm Trụ và cách xây dựng ngôi nhà an toàn, hoàn thành nhiệm vụ tân thủ mà hệ thống đã đưa ra.
Vì thế, cậu phải mặc áo choàng của Tín đồ.
Nhưng áo choàng này xem ra cũng không phải là thứ tốt đẹp gì. Cậu nghi rằng sau khi bản thân mặc áo choàng này vào sẽ biến thành trạng thái nửa điên, khó mà giữ thần trí bình thường để hoàn thành nhiệm vụ.
Cũng may lúc này lại xuất hiện Giấy dán bản ngã, có thể dùng để chống lại sự ô nhiễm của áo choàng.
Hệ thống đã kiến nghị Mục Tư Thần dán Giấy dán bản ngã vào sau gáy, trên bảo vệ não bộ, dưới bảo vệ thần kinh tủy sống, phạm vi bao trùm này tương đối toàn diện.
Mục Tư Thần xé giấy dán ra rồi dán nó vào sau cổ, vừa mới dán lên thì mảnh giấy dán đã biến mất.
Mục Tư Thần không sờ được sự tồn tại của giấy dán, nhưng cậu có thể cảm nhận được ở phần sau gáy có hơi lạnh, nơi đó hẳn là đã có thêm một cái hoa văn hình xăm mới.
Hơi lạnh khiến cho đầu óc của Mục Tư tỉnh táo hơn, lúc này cậu mới để mắt tới khay đồ ăn đã rơi ở trên đất.
Đồ ăn mà Tín đồ mang đến chỉ có bánh mì, trứng gà, nước khoáng và mấy trái cà chua bi. Vừa rồi Mục Tư Thần còn thấy đồ ăn rất bình thường, bây giờ lại nhìn thấy một con mắt trong suốt đang nổi lềnh phềnh trong nước.
Thực thể Vĩ đại của trấn Đồng Chi thật sự rất cố chấp với con mắt.
Cũng may bánh mì, trứng gà và cà chua bi đều bình thường, Mục Tư Thần sớm đã đói bụng, cậu nhanh chóng ăn hết số đồ ăn này, suýt nữa thì chết nghẹn.
Còn năm phút nữa là đến 8 giờ, Mục Tư Thần nhanh chóng trói Tín đồ chặt hơn.
Tín đồ kia vẫn còn ngoan cố chống cự, trong miệng lẩm bẩm nói:
"Tiêu diệt... Kẻ sa đọa... Trấn Tường Bình... An toàn..."
Để cho chắc, Mục Tư Thần lại dùng cuốc chữ thập gõ vào đầu của Tín đồ kia thêm một cái nữa.
Thanh máu của Tín đồ kia giảm xuống đến mức chỉ còn lại 1/10, hoàn toàn im bặt.
Mục Tư Thần để đầu của Tín đồ kia ở trên bàn học, sau đó đặt đài ở bên tai gã, chỉnh âm lượng về mức nhỏ nhất để chỉ có mình tên Tín đồ có thể nghe được nội dung.
Cậu đang phòng ngừa sau khi mình rời khỏi phòng, không cách nào khóa trái cửa, chỉ cần Tín đồ có một chút ít sức lực là có thể chạy ra khỏi phòng này. Đến lúc đó tình cảnh của Mục Tư Thần liền trở nên nguy hiểm.
Đương nhiên, Mục Tư Thần cũng không định cứ mặc cái áo choàng ghi rõ
"Người dân số 629 trong thị trấn" này, cậu sẽ tìm thời cơ thay một thân phận khác.
Bỏ những vật phẩm hữu dụng như đèn pin vào trong ba lô, chỉ còn cuốc chữ thập là không thể nhét vào ba lô được.
Mục Tư Thần đang phát sầu nên giấu cuốc chữ thập như thế nào, lúc này trong đầu phát ra âm thanh nhắc nhở Ting ting của hệ thống.
Cậu mở màn hình hệ thống ra, thấy ở cột vũ khí có nút nâng cấp.
Hóa ra là sau khi cuốc chữ thập chế ngự được một Tín đồ thì đạt được điểm kinh nghiệm, có thể nâng cấp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!