Sức mạnh của
"Thiên không chi đồng" đã bị Độc đồng chi nguyệt và
"Đấng lý trí tương đối" chia cắt toàn bộ.
Do Mục Tư Thần bị thương rất nặng, cứ vác cả người đầy vết thương trở lại thế giới hiện thực sẽ bị người ta nghi ngờ là tham gia hoạt động bất hợp pháp nào đó, không khéo còn bị mời đến đồn cảnh sát uống nước chè ấy chứ.
Mục Tư Thần không hề mong loại chuyện này sẽ rơi xuống đầu mình, nên quyết định ở lại trấn Đồng Chi để dưỡng thương.
Cũng không biết là do môi trường ở đây khác biệt, hay là do có hệ thống trợ giúp, vết thương của Mục Tư Thần hồi phục rất nhanh, chỉ nghỉ ngơi mấy tiếng, vết thương ngoài da đã bắt đầu kết vảy, xương cũng bớt đau đớn đi rất nhiều.
Với tốc độ như vậy, không cần đến ba ngày, Mục Tư Thần sẽ có thể khỏi hẳn.
Dù sao đi nữa thời gian ở thế giới hiện thực cũng sẽ không thay đổi, Trì Liên và Trình Húc Bác cũng rất có nghĩa khí mà lưu lại, còn tiếp nhận công việc xây dựng Nền văn minh Tinh thần cho trấn nhỏ.
Trấn nhỏ có rất nhiều nhà bỏ trống, bọn họ giúp Mục Tư Thần tìm một căn nhà có diện tích rộng và đón ánh sáng tốt, để cho Mục Tư Thần mỗi ngày dưỡng bệnh đều có thể phơi nắng.
Nghe nói Trì Liên là làm HR ở một công ty lớn nào đó, quản lý nhân viên rất chuyên nghiệp. Cô nhanh chóng tìm ra một số người giỏi giang, đặt ra một số quy định đơn giản, phân công bọn họ quản lý các khu vực khác nhau, thống kê tổng số nhân khẩu và tổng số lương thực của trấn nhỏ.
Trình Húc Bác thì tìm thấy máy tính và dây mạng từ một tòa nhà giống tòa văn phòng, lại lần theo dây điện tìm được nhà máy điện vẫn đang hoạt động.
Mỗi ngày hai người đều báo cáo phát hiện của mình cho Mục Tư Thần.
"Cái trấn nhỏ này thật kỳ lạ," Trì Liên nói,
"Tuổi của những người ở đây khác với người bình thường, ví dụ như cấp dưới quản lý lương thực của tôi đã 54 tuổi rồi, nhưng nhìn thì chỉ như hơn 30 tuổi. Không có người già và trẻ em, tất cả đều trông như khoảng 15-55 tuổi."
Trình Húc Bác:
"Nhà máy điện đã có từ 20 năm trước, nhưng thiết bị bên trong rất hoàn thiện, giống như mấy ngày trước mới được bảo trì vậy."
Trì Liên:
"Thật ra nhân viên trong trấn nhỏ được phân bổ rất đầy đủ, sau khi tôi hỏi từng người, phát hiện khía cạnh nào cũng có người có chuyên môn, chim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đều đầy đủ. Phân công bọn họ vào đúng chức vụ thích hợp, trấn nhỏ sẽ tự động vận hành."
Trình Húc Bác:
"Tôi tìm được trong máy tính bản đồ gốc của trấn nhỏ, thời gian chỉnh sửa cuối cùng là 20 năm trước, tôi đã in ra rồi. Hiện tại phạm vi có thể hoạt động của chúng ta khoảng 2/3, còn lại 1/3 vẫn là một màn sương mù, bất kể đi kiểu gì thì cuối cùng cũng đều trở về địa điểm xuất phát."
Trì Liên: "Người ở nơi này rất có năng lực, trước kia cũng có chế độ rất hoàn thiện. Chỉ là không biết đã xảy ra chuyện gì, dường như vào một ngày của 20 năm trước, trấn nhỏ đã bị người ta nhấn nút tạm dừng, tất cả mọi người mất đi động lực sống, trở thành người chỉ có thể dựa vào việc cầu xin tà thần để sống.Trình Húc Bác:Nhà máy nước và nhà máy điện nằm trong lĩnh vực của chúng ta, có điều trạm phát sóng internet lại ở bên 1/3 lĩnh vực kia.
Mặt khác, nguồn năng lượng trong thế giới này có hơi kỳ quái, Nhà máy điện không phải là bất kỳ loại nhiệt, sức nước, sức gió và năng lượng ánh sáng nào mà chúng ta biết, mà là một đường ống dẫn xuống lòng đất, không biết bơm cái gì lên để phát điện, tôi thấy vẫn còn rất nhiều dự trữ, đồng hồ đo điện cho thấy nguồn năng lượng dưới lòng đất còn có thể sử dụng đến hơn một ngàn năm nữa.Trì Liên:Tôi đã hỏi bọn họ, bọn họ cũng không nhớ rõ lúc ấy đã xảy ra chuyện gì. Chỉ là bỗng nhiên có một ngày giống như ngủ thiếp đi, sau khi tỉnh lại thì ngơ ngơ ngác ngác trong một khoảng thời gian dài, giống như vẫn luôn khóc.
Từ khi bắt đầu có ý thức thì bắt đầu biết trong trấn có một Tồn tại vĩ đại tên là
"Thiên không chi đồng" đang bảo vệ bọn họ, từ đó về sau cứ nghe theo lời dặn của Tồn tại vĩ đại để sống.Trình Húc Bác:Cơ sở hạ tầng đều rất hoàn thiện, nơi ở cũng đủ, cũng có không ít nhân viên kỹ thuật, cảm giác không cần quá lâu, cuộc sống của bọn họ sẽ có thể trở lại quỹ đạo rồi.
"Tóm lại, cư dân trong trấn nhỏ có vẻ như không cần bọn họ làm gì, sau khi Mục Tư Thần xây dựng nửa lĩnh vực, bọn họ giống như lập tức tỉnh táo lại, biết phải sinh sống như thế nào. Vết thương của Mục Tư Thần đã gần như khỏi hẳn, nhẹ nhàng thở ra:"Vậy xem ra, chúng ta chỉ cần đoạt lấy Trụ, đánh bại Tà thần là được nhỉ?
Còn lại tự bọn họ sẽ biết cách sống tốt?
"Trình Húc Bác nằm sõng soài trên ghế sofa trong nhà nói:"Đúng vậy, mấy ngày nay tôi mệt chết đi được. Tôi vừa nghĩ đến cảnh phải giúp bọn họ xây dựng lại từ đầu liền đau hết cả đầu, không ngờ bản thân người ta có thể tự sống tốt.
"Trì Liên cũng mệt bở hơi tai nói:"Đúng vậy, hoàn toàn không cần đến chúng ta. Hơn nữa những người này rất kỳ quái, rõ ràng trước đó khi trong viện điều dưỡng, còn hòng dùng tế phẩm xin đồ ăn của cậu.
Nhưng sau khi cậu xây nửa lĩnh vực, bọn họ liền trở nên tích cực, có chí hẳn lên.Mục Tư Thần nói:Tôi nghĩ, nơi này vốn là trấn nhỏ giàu có sung túc, xã hội hoạt động rất tốt. Nhưng đại khái vào 20 năm trước, bỗng nhiên xuất hiện một trận đại thảm họa, có lẽ người già và trẻ em không chịu đựng được trận đại thảm họa kia, nên sau đó mọi người cũng trở nên không bình thường.
Hiện tại chúng ta đuổi Mắt to đi, lại đánh thức cái tôi của bọn họ, cho nên bọn họ liền khôi phục bình thường?Tôi cũng không biết bọn họ có tính là khôi phục lại bình thường hay không, người hơn 50 tuổi lại trông giống như 30 tuổi, thời gian của bọn họ bị nhấn nút tạm dừng, cái này không biết về sau có thể vận chuyển bình thường không?Trình Húc Bác nói.Chỉ e là không thể.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!