Chúc mừng người chơi tiêu diệt một Thân cận cấp trụ, tích trữ được 40% năng lượng cho Giấy dán bản thân cấp trụ.
Diện tích của khu nuôi trồng rất lớn, dù sao nơi này cung cấp lương thực cho tất cả người dân trong trấn, phạm vi không thể đánh đồng với viện điều dưỡng có thể chạy qua tất cả các phòng một lượt trong vòng chưa đầy một giờ.
Mục Tư Thần không có bất kỳ phương tiện di chuyển nào, nếu cậu chỉ dựa vào hai chân tìm kiếm vị trí cụ thể của Trụ, sợ là đi đến khi Ban ngày giáng lâm cũng không thể tìm được Trụ.
Cậu muốn để Trụ chủ động chạy đến chỗ cậu.
Chính vì nguyên nhân này, Mục Tư Thần mới đổi sang khuôn mặt của Ứng Mậu.
Linh hồn của Ứng Mậu đang ký gửi trên tay trái của cậu, lại dùng mặt của Ứng Mậu, chắc chắn Trụ sẽ nhận nhầm cậu là Ứng Mậu, chủ động lần theo dấu vết tìm ra cậu.
Cho dù không nhận nhầm cũng không sao, linh hồn của Ứng Mậu ở chỗ cậu, Trụsao có thể bỏ qua cho linh hồn bỏ trốn này chứ.
Mục Tư Thần tìm một chỗ đất hoang tương đối bằng phẳng ngồi xuống, chuẩn bị ôm cây đợi thỏ.
Cậu cố gắng tránh né đồng ruộng, không muốn trận chiến vạ lây đến cây nông nghiệp.
Cho dù cây nông nghiệp này phát triển nhờ vào năng lượng sinh mệnh, nhưng bản thân cây nông nghiệp không có vấn đề gì, đây cũng sẽ là đất canh tác của người dân thị trấn trong tương lai, Mục Tư Thần cũng không muốn phá hỏng quá nhiều cây nông nghiệp.
Cậu đợi một lúc, lại không thấy Trụ chủ động đến đây, Mục Tư Thần lờ mờ cảm thấy có gì đó không đúng.
Nếu phân tích của cậu không sai, thì lẽ ra khi cậu vừa tiến vào khu nuôi trồng, đồ đằng của Mắt To phải tự xuất hiện trên đỉnh đầu hoặc là dưới chân mới đúng.
Nhưng cậu đã nhảy nhót ở khu nuôi trồng một lúc rồi, còn chọn lựa một nơi thích hợp để chiến đấu, vì sao Trụ còn chưa tìm đến?
Mục Tư Thần không có trí tuệ và tài năng toàn diện, cậu không thể đảm bảo mỗi suy đoán của mình đều hoàn toàn chính xác.
Trên thực tế thời gian cậu ở trấn Đồng Chi vẫn luôn phải dò đá qua sông, không ngừng suy đoán, phủ định, lại suy đoán rồi lại phủ định.
Nhưng lúc này đây, kết hợp với ký ức của Ứng Mậu, Mục Tư Thần cảm thấy cậu đã nghĩ rất thông suốt rồi, đáng lẽ không có sơ hở mới đúng.
Rốt cuộc là vấn đề ở đâu?
Mục Tư Thần đứng dậy, quanh quẩn ở một chỗ suy nghĩ.
Trụ là một loại năng lượng thể rất kỳ lạ, vừa có thể trở thành năng lượng thể chống đỡ lĩnh vực của trấn nhỏ, lại rất dễ dàng bị kẻ sa đọa phá hỏng từ bên trong.
Giống như mấy người Diêu Vọng Bình, chỉ cần mang theo kiếm Thủ Hộ của Tần Trụ là có thể phá hủy trụ.
Sức mạnh của Mắt to đối với nhân loại thể hiện ở việc có thể nghiền nát trong tích tắc, nhưng so với đám quái vật cấp Thần, có vẻ như không phải là một thực thể mạnh ra trò, ít ra Tần Trụ đã là quái vật cấp Thần sắp đạt Di Thiên, mà Mắt to cũng chỉ mới là Tàng tinh.
Trong trấn Đồng Chi cũng không ít kẻ sa đọa, bởi vậy Mắt to càng phải cẩn thận che giấu Trụ của mình.
Cho nên Trụ không thể dễ dàng tìm kiếm như vậy, cần phải đáp ứng một số điều kiện nhất định thì mới có thể tiếp cận được Trụ.
Trong viện điều dưỡng Minh Mục, chỉ có tuyệt vọng đến tận cùng, mới có thể dẫn Trụ đến.
Mà trong nhà máy chế biến thực phẩm Lượng Đồng, cần phải làm cho mọi người đều có cảm giác kiêu ngạo hơn người, cho rằng mình hơn tất cả mọi người, thì mới có thể phù hợp yêu cầu Trụ.
Nếu bản thân Mục Tư Thần tiến vào khu nuôi trồng, chào đón cậu có lẽ không phải là Trụ, mà là một Thân cận hùng mạnh như Thân cận Vũ Mục hoặc là Thân cận Trọng Đồng.
Bởi vì trong lòng Mục Tư Thần tràn ngập tự tin, những người khác cũng cảm thấy cậu là nhân viên cấp cao, công nhân khu lắp ráp tuyệt đối sẽ không sinh ra cảm giác về sự ưu việt với Mục Tư Thần.
Nhưng lúc này Mục Tư Thần đang dùng mặt và linh hồn của Ứng Mậu, theo lý thuyết, cậu hẳn phải phù hợp điều kiện mới đúng.
Nhưng cậu không dẫn được Trụ ra.
Thế này là vì sao chứ? Chẳng lẽ Trụ có thể nhìn thấu bản chất, nhận ra cậu không phải là Ứng Mậu?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!