Trên phần gốc của bảy cái xúc tu của búp bê bạch tuộc lại có một cái đồ đằng bản ngã nho nhỏ.
"Nếu anh muốn đến khu lắp ráp như vậy, tại sao đã ba ngày đã trôi qua rồi mà vẫn ở lại khu nhiên liệu này?" Mục Tư Thần hỏi.
Thẩm Tễ Nguyệt nói:
"Vị quý cô này, lúc trước cô lừa tên giám sát ấn nút liên tục nhiều lần, đã nhận được nhắc nhở gì?"
Trì Liên nói:
"Bảo tôi nghỉ ngơi mấy ngày, trong mấy ngày này đều có thể tự do hoạt động ở trong khu nhiên liệu."
Thẩm Tễ Nguyệt nói: "Đây chính là nguyên nhân.
Cho dù cậu có bơm hết tất cả cảm xúc trong một lần thì vẫn phải đợi đủ số ngày quy định rồi mới có thể đến khu nuôi trồng. Ngay từ đầu tôi cũng thử ấn nút ba lần, ai biết cứ nghỉ ngơi mãi đến tận hôm nay, cũng không biết còn phải chờ bao lâu.
Lần này có lẽ kém xa Diêu Vọng Bình rồi.
"Nói xong, anh ta có chút cô đơn mà nhấp một hớp đồ uống. Nếu chỉ đơn thuần hoàn thành giao hẹn với Tần Trụ, thua dưới tay Diêu Vọng Bình cũng không phải chuyện gì lớn. Dù sao chỉ cần Diêu Vọng Bình phá hủy"Trụ
"trong nhà máy chế biến thực phẩm, hai cái"Trụ
"liên tiếp bị phá hủy, lĩnh vực sụp đổ, trấn nhỏ mất đi sự bảo vệ, Tần Trụ liền có thể đến đối phó với Mắt to. Nhưng Mục Tư Thần còn phải hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, phải giúp những người trong viện điều dưỡng lấy được đồ ăn, vậy nên nhất định phải chiếm được"Trụ
"trong nhà máy chế biến này, nếu không thì những cố gắng trước đó của cậu đều uổng phí,"Trụ
"trong viện điều dưỡng mà sụp đổ, người chơi bọn họ có lẽ cũng sẽ không sống được bao lâu. Mọi chuyện không chỉ khó làm, thời gian còn hết sức gấp gáp. Lần này, mấu chốt của nhiệm vụ không phải tìm kiếm vị trí"Trụ
"ẩn giấu, mà là cách để đến khu vực của"Trụ
". Trận chiến trong viện điều dưỡng là âm mưu, Mắt to dốc hết tâm sức che giấu bản thể của"Trụ
", không cho bất cứ kẻ nào phát hiện. Mà trận chiến trong nhà máy chế biến lại là dương mưu, tất cả mọi người đều biết"Trụ
"ở nơi nào, vấn đề là làm thế nào mới đến được khu vực kia. Sau khi từ bỏ mọi cảm xúc, cứ cho là"Trụ
"ở ngay trước mặt thì cũng sẽ bởi vì mất đi cảm xúc mà không còn động lực chiến đấu, thậm chí sẽ quên vì sao mình lại liều mạng như vậy."Trụ
"đứng sừng sững ở nơi đó, thu hút người tiến đến, nhưng lại không để bất cứ một ai tiếp cận được. Sau khi linh hoạt giữ lại được cảm xúc, lần này việc đến gần"Trụ
"mới là nhiệm vụ quan trọng nhất. Căn cứ theo chỗ khó này, Mục Tư Thần nghĩ rằng cho dù là Diêu Vọng Bình cũng chưa chắc có thể thành công tới trước mặt"Trụ
", dù đến được, cũng chưa chắc còn có thể giữ lại được tín ngưỡng. Với sức mạnh của bản thân Diêu Vọng Bình thì không thể phá hư được"Trụ
", anh ta cần sử dụng kiếm Thủ hộ của Tần Trụ, cũng cần lợi dụng sức mạnh của đồ đằng. Nhưng mặc kệ là kiếm Thủ Hộ hay là đồ đằng, điều kiện đủ để sử dụng là tín ngưỡng kiên định đối với Tần Trụ. Không có sức mạnh này, Diêu Vọng Bình không làm được chuyện gì."Cám ơn tin tức của anh,
"Mục Tư Thần nói với Thẩm Tễ Nguyệt,"Chúng tôi còn việc khác phải làm, hi vọng sau này còn cơ hội gặp mặt.
Hi vọng lần gặp mặt sau, anh vẫn là anh."
Trạng thái hiện giờ của Thẩm Tễ Nguyệt so với lần gặp mặt trước đó đã không còn giống lắm, cũng không biết để tiến vào khu nuôi trồng mà anh ta đã trả giá cái gì, mất đi những cảm xúc gì.
Con người là một chỉnh thể mâu thuẫn cấu thành từ nhiều loại tình cảm phức tạp, sau khi mất đi cảm xúc, lần gặp mặt tới, Thẩm Tễ Nguyệt còn có thể là Thẩm Tễ Nguyệt của hiện tại không?
"Mặc dù tôi rất muốn hứa với cậu, lần sau gặp lại tôi vẫn là tôi. Nhưng, tôi nghĩ, nhất định sẽ không gặp nhau theo hình thức như hiện tại." Thẩm Tễ Nguyệt cười khổ một cái.
Mục Tư Thần gật đầu với Thẩm Tễ Nguyệt, sau đó dẫn theo Trì Liên và Trình Húc Bác trở lại phòng làm việc của mình.
Nhân viên hoàn thành công việc có thể đi thăm người khác, cũng có thể mời một vài người vào phòng làm việc cùng chơi game, xem phim. Nhưng nhân viên chưa hoàn thành công việc thì không thể làm như vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!