Chương 137: (Vô Đề)

Ba ngày sau các đại thần trong triều mới phát hiện Hoàng Thượng đã mất tích, không chỉ có Hoàng Thượng mất tích mà Thái tử điện hạ và Minh Vương điện hạ cũng mất tích. Trong lúc nhất thời toàn bộ Đại Đông đều chấn động.

Ngay lúc triều đình đang nguy cấp, Thái sư Lâm Giáp lại đóng cửa từ chối tiếp khách, không hề lo lắng đến an nguy của Hoàng Thượng, mà đến ngày thứ tư bọn họ mới biết Thái sư lâm bệnh, bệnh rất nặng.

Trong triều vô cùng khủng hoảng, mà trong thời kỳ khủng hoảng này lại có vài người giữ được bình tĩnh một cách kỳ lạ, người kia quả thật đã ra tay.

Ngày thứ năm, Nhiếp Chính Vương Ngũ Tử Ngang đáng lý phải nửa tháng sau mới trở về thì lại đột nhiên xuất hiện giữa đương triều, cùng hắn tiến vào còn có rất nhiều thị vệ hoàng cung. Xung quanh kinh thành bị Thủ bị Quan Độ hạ lệnh đóng cửa, phủ Thái sư bị bao vây.

Một ít đại thần còn không kịp hỏi rốt cục đã xảy ra chuyện gì thì đã bị thị vệ của Ngũ Tử Ngang bắt vào đại lao. Kế tiếp Ngũ Tử Ngang cầm theo thánh chỉ đi đến trước ngai vàng của Hoàng Thượng rồi mở ra thánh chỉ.

Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết:

Bệnh cũ của trẫm tái phát, Thái y chẩn đoán không nên tiếp tục lao lực, sau khi suy nghĩ, trẫm quyết định truyền ngôi cho Thái tử Tần Gia Hữu. Vì Thái tử còn nhỏ, không thể đảm nhận trọng trách của giang sơn, trước khi Thái tử trưởng thành sẽ do Nhiếp Chính Vương đảm nhiệm.

Nhiếp Chính Vương một lòng vì nước, cúc cung tận tụy, trẫm cảm động với sự trung thành này, đặc cách phong Nhiếp Chính Vương là Vương phụ của Thái tử, thấy Nhiếp Chính Vương như thấy trẫm.

Khâm thử– Khép lại thánh chỉ, Ngũ Tử Ngang lạnh lùng nhìn đám quan viên đang choáng váng phía bên dưới. Không biết là ai giương giọng hô to,

"Thần bái kiến Nhiếp Chính Vương điện hạ, Nhiếp Chính Vương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế–"

Tiếp theo không ít người đều quỳ xuống hô to,

"Thần bái kiến Nhiếp Chính Vương điện hạ, Nhiếp Chính Vương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế–"

Lâm Giáp là người duy nhất có thể chống lại Ngũ Tử Ngang nhưng đã bị giam lỏng, trong triều còn ai có thể thay đổi tình trạng trước mắt?

Huống chi trong đó đã có hơn phân nửa người đã sớm được thông báo, không cần trong chốc lát, toàn bộ đại điện chợt vang vọng những tiếng hô tụng Nhiếp Chính Vương thiên tuế.

Cùng lúc, Hoàng đế của Phượng Minh và Nữ Trinh quốc hạ chiếu tôn Nhiếp Chính Vương Ngũ Tử Ngang là Nhiếp Chính Vương bệ hạ, quân đội đóng quân ở Phượng Minh và Nữ Trinh tại biên ải đều tiến quân thần tốc về kinh thành.

Biến cố lần này so với những biến cố ghi chép trong sử sách xem ra là ôn hòa nhất. Hoàn toàn không có đổ máu và kháng cự, Ngũ Tử Ngang thuận lợi đoạt được thiên hạ Đại Đông.

Thái tử vẫn là đứa nhỏ, Hoàng Thượng chẳng biết đi đâu, triều thần lặng yên chấp nhập, Ngũ Tử Ngang an bài một chiếc ghế thuần bạc kế bên ngai vàng, thay mặc thiên tử xử lý triều chính.

Chẳng qua đối với dân chúng, Ngũ Tử Ngang từ trung thần trở thành gian thần bừng bừng dã tâm, hết thảy ôn hòa và nhẫn nại lúc trước hóa ra chỉ vì âm mưu đoạt quyền, Hoàng Thượng không biết sinh tử thế nào, những lời phản kháng lác đác cũng dễ dàng bị trấn áp.

Cuối tháng mười hai năm thứ mười Văn Thái, chiến sự giữa Đại Đông và Đột Quyết nhận tin thắng lợi, thủ cấp của Tra Mộc Nhĩ và nhi tử của hắn bị Ngũ Tử Anh chém xuống rồi đặt vào hộp gỗ mang về kinh thành. Ngũ Tử Ngang thay mặt thiên tử hạ chỉ phong Ngũ Tử Anh là Đại tướng quân trấn quốc.

Mùng mười tháng giêng năm thứ mười một Văn Thái, Ngũ Tử Anh dẫn năm trăm hộ vệ từ biên ải trở lại kinh thành, thanh danh của Ngũ gia đạt đến cực hạn, Ngũ gia trở thành gia tộc có quyền thế lớn nhất Đại Đông.

Đầu tháng hai, Tần Ca và tân Hoàng đế Tần Gia Hữu được Ngũ Tử Ngang hộ tống về tới hoàng cung nhưng không tiến vào tẩm cung mà lại dọn đến Nhân Tâm Đường, tân Hoàng đế và Minh Vương cũng vậy.

Nhân Tâm Đường được canh gác lớp trong lớp ngoài, không có thủ dụ của Nhiếp Chính Vương thì bất luận kẻ nào cũng không thể tiến vào. Hoàng Thượng anh minh thần võ nhất của Đại Đông bị nhốt bởi thần tử mà hắn tín nhiệm nhất.

Mà sau khi Tần Ca hồi cung thì Ngũ Tử Ngang cũng công khai dọn vào cung, dọn vào Nhân Tâm Đường mà Thái Thượng Hoàng đang ở. Những đại thần âm thầm phê bình úp mở liền bị nhốt vào đại lao, phàm là người bất mãn với Ngũ Tử Ngang, mặc kệ  là ai thì đều bị bắt nhốt, người nhà bị giam lỏng.

Kinh thành nổi lên sóng gió ngập trời, mọi người đều cảm thấy bất an.

Cuối tháng hai, tiểu Hoàng đế Tần Gia Hữu được phụ thân bế lên long ỷ. Bởi vì đêm hôm trước phụ thân của hắn đã cam đoan với hắn hôm nay không cần phải học bài, có thể chơi cả ngày, cho nên mặc dù hắn vô cùng phiền chán khi người xung quanh lui lui tới tới, huyên náo ồn ào, hắn vẫn ngoan ngoãn bảo trì tư thế của một đứa nhỏ vô tội và hiếu thuận chờ hoàn thành nghi thức đăng cơ đại điển.

Tân Hoàng đăng cơ, sửa quốc hiệu là Nghiễm Phong, là nguyên niên của năm Nghiễm Phong. (nguyên niên=năm đầu tiên)

Mười tám tháng ba, Ngũ Tử Anh trở về kinh thành, huynh đệ hai người gặp lại chưa đến một tháng thì Ngũ Tử Ngang lại hạ chỉ phong Ngũ Tử Anh là Trấn Quốc Hầu nhậm chức Quan Tây Đại Đô Đốc.

Mọi người đều không thể lý giải chuyện này, Quan Tây không chỉ là biên ải mà còn là thị trấn quan trọng giữa Đột Quyết và Đại Đông. Phái Ngũ Tử Anh đi đến đó nhậm chức Đại Đô Đốc chẳng phải là biếm hắn đến biên ải hay sao?

Thậm chí những người thân cận bên cạnh Ngũ Tử Ngang như Khổng Tắc Huy cũng không thể lý giải hành động này của hắn. Ngũ Tử Hoa bị phái đi Nữ Trinh, Ngũ Tử Anh cũng bị đuổi ra kinh thành, Nhiếp Chính Vương âm hiểm giả dối rốt cục đang suy nghĩ cái gì?

Đối với hết thảy nghi ngờ ở xung quanh, Ngũ Tử Ngang đều xem như không nghe thấy. Mùng tám tháng bảy, Ngũ Tử Ngang một mình ở ngoại ô bày ra vài ly rượu, đưa tiễn đệ đệ đến Quan Tây. Trong lương đình, Ngũ Tử Anh một tay nắm tay Liễu Song, một tay nâng ly rượu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!