Chương 34: Hoàng hậu uy vũ

Cùng hoàng đế thưởng rượu xong, hoàng hậu liền đến hậu điện gặp các mệnh phụ, loại việc này y rất thuần thục, hàng năm đều làm nên rất đơn giản.

Tuy nói nhiều phụ nữ thì nhiều chuyện, nhưng hoàng hậu khí thế kinh người, các phu nhân ở trước mặt y ngay cả thở mạnh cũng không dám, ngũ yến hàng năm đều cực kỳ thanh tĩnh, mọi người không nói lời nào vùi đầu vui chơi, ngẫu nhiên dùng ánh mắt giao lưu một chút, còn nội dung giao lưu là gì thì hoàng hậu không thèm để ý.

Nếu không phải mọi năm có tứ phi bên cạnh hỗ trợ, hở chút là nói chuyện với mẫu thân hoặc thân thích nhà mình, thì bữa cơm tất niên này hệt như bữa cơm cuối cùng trước khi bước lên đoạn đầu đài, phải ăn ngấu nghiến mà trong lòng run sợ.

Năm nay tứ phi đều bị biếm, không ai có tư cách theo hoàng hậu tham gia ngũ yến, hoàng hậu cảm thấy, không có mấy kẻ chướng mắt đó, năm nay có thể sẽ là một năm nhẹ nhàng nhất từ trước tới giờ, dù y có cởi hài ngồi trên ghế cũng không ai phát hiện, bởi vì không ai dám ngẩng đầu lên.

Nhưng khi hoàng hậu ung dung đến hậu điện, y liền phát hiện ra mình đã đánh giá thấp khả năng của phụ nữ, y vừa vào cửa đã bị một đám phu nhân nhiệt tình vây quanh.

Mấy vị quý phu nhân này phần lớn là tiểu thư khuê các, một đám ngày thường xinh đẹp như hoa, dù không phải cực đẹp, cũng rất tú lệ và có giáo dưỡng. Các nàng sẽ không líu ríu giống tam cô lục bà, lời nói mỗi người đều ẩn thâm ý, nội dung không phải người trong vòng luẩn quẩn này nghe sẽ không hiểu.

Những người này đối hoàng hậu vừa sợ vừa khinh, sợ là sát khí trên người hoàng hậu, lại khinh thường xuất thân của  hoàng hậu. Dù hoàng hậu là nữ nhân tôn quý nhất thiên hạ, cũng không thể che dấu xuất thân của mình, tập võ từ nhỏ, chưa từng học nữ công gia chánh, cũng chưa từng học qua tam tòng tứ đức.

Trong mắt đám phu nhân này, hoàng hậu thật thô lỗ, các nàng không muốn kết giao. Mà mấy phu nhân không thanh cao, cũng bị khí thế hoàng hậu dọa sợ không dám kết giao.

Nhưng năm nay, kính cùng sợ đều bị các nàng dẹp qua một bên, mỗi người đều biểu hiện thiện ý đối với hoàng hậu, nghĩ mọi cách cố gắng bắt chuyện, vẻ mặt nịnh bợ hàm súc kia khiến hoàng hậu hơi kinh ngạc.

Nguyên nhân nào khiến đám phu nhân thanh cao này đến giao hảo với tục nhân như y vậy?

Cho dù không rõ lý do những người này chuyển biến thái độ, hoàng hậu vẫn vững vàng ngồi trên ngai cao, dùng ánh mắt mang theo sát khí nhìn qua cả đám, ai biết những người này chỉ run rẩymột chút rồi lại kiên cường bu tới.

Hoàng hậu không rõ những người này vì sao như thế, thẳng đến khi Đại Lý tự khanh phu nhân đưa tới một bức họa, trong họa vẽ trâu mập nai tơ, đề thơ bằng nét chữ sắc nét nhỏ nhắn tựa hoa mai, vừa nhìn liền biết là nữ tử viết, còn là một nữ tử trẻ tuổi, chưa thật sự ra ngoài nhìn ngắm non sông tú lệ.

Cảnh vật trong họa tuy đẹp, nhưng không có cánh đồng hoang vu rộng lớn cô tịch, người đã từng nhìn thấy tận mắt sẽ không vẽ thành như vậy.

Không tồi, hoàng hậu thản nhiên nói, Do ai vẽ?

"Là con gái nô tỳ vẽ, nghe nói Hoàng hậu nương nương lớn lên tại Mạc Bắc, vào kinh năm năm chưa từng được về thăm nên cố ý tìm đến Mạc Bắc cẩn thận vẽ lại dâng cho Hoàng hậu nương nương."

Đại lý tự khanh phu nhân nói.

Ồ? Hoàng hậu nhếch khóe miệng rồi thu trở về, lễ vật tuy không quý, nhưng thắng ở chỗ dụng tâm, hoàn toàn là vì lấy lòng y.

Đáng tiếc y hiểu rõ những người này vì sao phải nịnh bợ y, không hề có ý tốt.

Mà vì tuyển tú.

Tứ phi xuất thân cao quý, Cảnh Nhân đế biếm tứ phi, trong triều không có khả năng yên ắng. Lúc triều thần dị nghị việc này, Cảnh Nhân đế liền lấy lý do tứ phi nhiều năm vô hậu và đưa ra lệnh tuyển tú chặn miệng chúng đại thần.

Hoàng đế háo sắc tuyển tú, sẽ có ngôn quan không để ý tánh mạng ngăn cản, nhưng Cảnh Nhân đế lại khác, hậu cung của hắn quá mức đơn bạc, ngoại trừ lúc trước đại hôn phong mấy phi tần, hắn ngay cả một tài tử cũng không có, một cung nữ cũng không lâm hạnh, chỉ có vài phi tử cùng hoàng hậu, hậu cung so ra còn kém hơn đám thê thiếp nhà thần tử.

Cộng thêm Cảnh Nhân đế nhiều năm không con cái, thái y còn nói Cảnh Nhân đế thân thể bình thường, vậy nhất định là nữ tử hậu cung có vấn đề, lúc này tuyển tú nữ quả thực quá sáng suốt rồi!

Quan trọng nhất là vị trí tứ phi vẫn còn trống, hoàng hậu tuy rằng được hoàng đế kính trọng, nhưng không có con nối dòng cũng chỉ là cọp giấy. Bây giờ mà đưa nữ nhi nhà mình nhập cung, vạn nhất sinh ra một hoàng tử, thì chính là cực đại vinh quang và phú quý.

Cố tình Cảnh Nhân đế lại nói, tuyển tú do hoàng hậu toàn quyền phụ trách. Chuyện hậu cung xưa nay do hoàng hậu quản lý, quyết định này cũng không có gì đáng phàn nàn. Nhưng ý của Cảnh Nhân đế rõ ràng là, trẫm không quan tâm tuyển tú, ai được phong cái gì đều để hoàng hậu quyết định.

Việc này xem ra đã làm khó những người muốn đưa con gái, con thứ, con nuôi, em gái, em thứ, em họ…vào cung tuyển tú. Nữ tử tiến cung nếu sinh hoàng tử, sẽ uy hiếp địa vị hoàng hậu, hoàng hậu không thể nào tuyển các cô nàng xinh đẹp, có tâm cơ tiến cung.

Mà Cảnh Nhân đế hành động thế này người thông minh đều đoán được, mục đích tuyển tú đại khái chỉ có một, chính là sinh hoàng tử rồi để hoàng hậu nuôi dưỡng, đến lúc đó mẹ mất con, nữ tử tiến cung chỉ còn là bi kịch.

Dù rằng hiểu rõ đạo lý này, cũng không thể ngăn cản một ít người đặt lợi ích lên hàng đầu, bọn họ nghĩ không chừng nữ tử tiến cung có thể châm ngòi thổi gió bên tai Hoàng Thượng, đạt được sủng ái sắc phong làm phi, có năng lực tự nuôi dưỡng hoàng tự thì sao?

Mưu sự tại nhân, hết thảy đều có khả năng, tiến cung rồi nói.

Vì vậy các phu nhân liều mạng chống lại sát khí tràn lan của hoàng hậu mà đi về phía trước, vì biểu đạt trung tâm với hoàng hậu, nói cho y biết người được chọn  nhập cung sẽ an phận thủ thường, hoàn toàn coi hoàng hậu là lớn nhất, tuyệt đối không có một chút tư tâm.

Như vậy lúc tuyển tú, hoàng hậu sẽ chọn con gái nhà mình, còn chiếu cố lúc thị tẩm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!