Trong kì động dục mà phải tách ra đối với thiếu niên mỗi giây mỗi phút đều là giày vò. Cậu trên lớp liên tục xem điện thoại di động, qua camera quan sát nhất cử nhất động của anh ở nhà.
Thuốc ức chế hiệu quả rất tốt, đến tầm tám giờ đại mỹ nhân rời giường ăn sáng, sau đó liền ôm đầu gối, co người ngồi trên salon ủ rũ xem ti vi. Chiếc camera này cậu đặt đối diện với mặt anh, bên cạnh thiết bị thu phát truyền hình, ngụy trang thành đồ decor nhỏ.
Lúc zoom video vào thậm chí còn có thể nhìn thấy biểu tình trên gương mặt anh vừa cô quạnh, vừa đáng thương.
Cho dù anh có thể quen việc sống một mình, nhưng trong thời kì động dục vẫn không khỏi khát khao có người ở bên cạnh.
Bữa trưa đại mỹ nhân tự nấu cơm, khẩu vị không tốt nên chỉ ăn được một nửa. Thiếu niên gọi về nhà, hỏi anh muốn ăn gì không.
Ở trong điện thoại, đại mỹ nhân điều chỉnh tâm trạng sầu não của mình, ngữ khí hoạt bát nói chuyện với cậu:
"Làm sao, muốn gọi đồ ăn về cho tôi à?"
Thiếu niên trả lời một tiếng, Ừm.
"Em dám gọi tôi cũng không dám ăn nha—" Đại mỹ nhân cười cười,
"Lúc như thế này gọi đồ ăn bên ngoài mang tới cửa rất không an toàn."
Thiếu niên mím môi, lại nói tiếp:
"Vậy chờ tôi, buổi chiều tôi mang về cho anh ăn."
Lần này đại mỹ nhân thực sự vui vẻ, nhanh chóng báo cáo với cậu một vài loại hoa quả để ăn khai vị.
Lịch học lớp 12 rất nặng, thế nhưng tuần này hiếm có thứ sáu chỉ cần học hết buổi chiều. Nhưng dù vậy thiếu niên vẫn cảm thấy mình đợi không kịp, vừa hết tiết một cậu đã đi gặp giáo viên chủ nhiệm xin nghỉ, nhanh chóng đeo cặp sách chạy về.
Lúc đi ngang qua siêu thị, lại dùng tốc độ nhanh nhất mua tất cả các loại hoa quả đại mỹ nhân muốn ăn.
Đại mỹ nhân lúc này đã tiêm thuốc ức chế lần hai, đang ngủ trưa ở trong phòng. Camera phòng khách không có ai, thiếu niên liền thu nhỏ màn hình lại, đổi sang thiết bị khác.
Khi cậu đang ngồi trên taxi, màn hình camera ngoài hành lang xuất hiện một bóng người. Thiếu niên lập tức ngồi thẳng dậy, nhìn chằm chặp vào hình người kia.
Ngày trước cậu lắp hai chiếc camera này là để ngừa vạn nhất, dù sao cũng là thời kì động dục của đại mỹ nhân, cậu rất cẩn thận để không bị quá phận. Vừa vặn thay, dự phòng này của cậu có tác dụng.
Alpha kia vẫn mặc đúng bộ quần áo ngày hôm qua, bước chân chầm chập lên tầng năm, dừng trước cửa nhà của hai người.
Thiếu niên không chút nghĩ ngợi, lấy điện thoại ra lưu loát ấn xuống một dãy số. Trí nhớ của cậu cực kì tốt, trước khi xé phong thư kia đi đã kịp lưu lại những thông tin mấu chốt, số điện thoại của người nọ cũng không ngoại lệ.
Alpha nhận điện thoại, còn chưa kịp hỏi đối phương là ai thiếu niên đã lạnh như băng nói:
"Ông tới nhà chúng tôi làm gì?"
… Là cậu!
Alpha lập tức nhận ra,
"Cậu và Xuất Vân ở trong nhà?"
Thiếu niên ngắt lời,
"Liên quan gì tới ông?"
Alpha nhận ra thái độ địch ý của thiếu niên, ngữ khí cũng lạnh xuống hỏi:
"Cậu căn bản không giúp tôi chuyển lá thư kia?"
Hắn hiểu rõ tính cách của đại mỹ nhân, nếu người kia nhận được thư dù không còn cho mình cơ hội nhưng ít nhất sẽ gọi điện hoặc gửi tin nhắn. Nhưng hắn chờ đã hai ngày, đối phương đều bặt vô âm tín, nhất định là có vấn đề ở trong đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!