Khoảng chừng đến chín giờ tối, Trần tiên sinh ở cửa đối diện mới trở về nhà. Tiếng cười nói của nam nhân, nữ nhân cùng trẻ con đan xen vào nhau, hiện ra cực kì náo nhiệt.
Thiếu niên mỗi tháng đều đến lấy phí sinh hoạt vào thời gian cố định, Trần tiên sinh đều đảm bảo lúc đó vợ con mình không có ở nhà, tránh cho bọn họ gặp mặt. Đây là lần đầu tiên cậu nghe được gia đình mới của ba ba ấm áp hài hòa cỡ nào, không khỏi ngẩn người.
Đại mỹ nhân nắn nắn tay cậu, nói:
"Em ngồi xuống salon trước đi."
Thuốc ức chế hiệu quả rất tốt, thân thể cậu đã không còn nóng lên, thoạt nhìn không khác bình thường.
Đại mỹ nhân mở cửa, gật đầu với Trần tiên sinh.
Bé con đã vào trong nhà tò mò ngó đầu ra xem, Trần tiên sinh cũng mỉm cười với anh, Chào buổi tối.
Chào buổi tối. Đại mỹ nhân nói thẳng,
"Có thể mời ngài sang nhà tôi ngồi một lúc không? Tôi có chuyện cần trao đổi."
Trần tiên sinh hiển nhiên hơi bất ngờ.
Con trai y lại tương đối hoạt bát, ba ba chưa đáp lời bé đã kêu lên:
"Chuyện gì chuyện gì?"
Đại mỹ nhân cúi người nhìn bé, mỉm cười,
"Chuyện không thể nói cho bạn nhỏ nha."
Tuy rằng không hiểu ý anh lắm nhưng Trần tiên sinh vẫn đồng ý, giao lại đồ trong tay cho vợ rồi theo anh vào nhà ngồi.
Một khắc đại mỹ nhân đóng lại cửa nhà kia, Trần tiên sinh nhìn thấy thiếu niên ngồi trên salon.
Y nháy mắt cứng ngắc, vụt quay đầu liếc anh ở sau:
"Cậu muốn nói với tôi chuyện gì?"
Đại mỹ nhân chăm chú nhìn người nọ,
"Sao ngài phải sốt sắng như vậy, trong lòng ngài không phải hiểu rõ sao?"
Trần tiên sinh không nói gì, đại mỹ nhân liền tiếp lời:
"Việc này không phải chuyện có thể nhất thời giải quyết, chúng ta ngồi xuống từ từ nói chuyện."
Sắc mặt Trần tiên sinh cũng không dễ nhìn, nhưng do dự mãi cũng không hề rời đi, đành chọn chiếc ghế salon đơn ngồi xuống.
Thiếu niên vẫn luôn cúi đầu không nói, đại mỹ nhân ngồi vào bên cạnh cậu, pha chén trà nóng đưa tới trước mặt Trần tiên sinh.
"Tháng trước, lúc Trần Tầm đến tìm ngài lấy phí sinh hoạt tôi đã gặp em ấy. Khi đó trên người em ấy đều là vết thương nên tôi không bỏ mặc được, liền đưa em ấy vào nhà xử lý giúp, sau đó thì từ từ quen nhau."
Đại mỹ nhân ngắn gọn giải thích tình huống,
"Ngài có biết vì sao em ấy lại bị thương không?"
Trần tiên sinh nói: … Không biết.
Đại mỹ nhân lại hỏi:
"Ngài có manh mối nào không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!