Rất nhanh, ba người đi tới trước một tiểu viện rách nát.
Xung quanh nơi đây cũng không có thôn xá, càng không có bóng dáng một ai, chỉ có một dòng suối chảy róc rách ngay bên cạnh. La Nhất Đao nhảy xuống xe, bước đến mở cửa ra, sau đó đi vào trong sân, nhanh chóng đốt nến lên.
-Vào đi.
Ngọc Doãn do dự một chút cũng cất bước đi vào sân.
Khu viện này cực kỳ rách nát, trong không khí còn quanh quẩn một mùi hôi thối nhàn nhạt, hòa quyện với một mùi ẩm mốc xộc tới trước mặt khiến Ngọc Doãn vội vàng nín thở, một lúc lâu sau mới thở ra một hơi dài.
-Đây là nơi trước đây ta hay mổ heo, không một ai biết.
La Nhất Đao cười giải thích:
-Lâu lắm rồi không đến đây, cho nên quá bừa bộn. Tiểu Ất ca, Cửu Nhi tỷ bỏ quá cho.
Diện tích nơi mổ heo không lớn, chỉ có một gian nhà bằng cỏ tranh.
La Nhất Đao đi tới, nhìn nhìn nhà bếp, quay lại cười nói:
-Vận may không tệ, còn có ít củi đốt.
Cửu Nhi tỷ đun nước, Tiểu Ất ca khiêng heo vào đi.
Chu Yến Nô vội vàng đáp lời, treo đèn lồng lên tường.
Chỉ thấy tại góc sân có một bàn đá nhưng đã biến thành màu đỏ sậm, cũng không rõ trước đây La Nhất Đao đã lén lút giết mổ bao nhiêu con heo ở chỗ này. Đoán chừng màu đỏ sậm trên cái bàn đó đều là dấu vết lúc trước để lại. Ngọc Doãn và La Nhất Đao nâng hai con heo bị trói lên, đi vào trong viện.
La Nhất Đao múc một thùng nước giếng, rửa chiếc bàn để giết mổ heo kia.
Có lẽ cảm nhận được sự nguy hiểm, hai con heo kêu lên, âm thanh cực kỳ thê thảm. Ngọc Doãn bị tiếng heo kêu thảm thiết kia làm đầu óc choáng váng nhưng không có cách nào khác.
Mà La Nhất Đao thì lại như không nghe thấy gì, sau khi rửa sạch sẽ chiếc bàn giết mổ heo, lão liền lấy từ trên xe nhỏ một con dao mổ heo được mài sắc bóng, đi vào sân, đặt vào tay Ngọc Doãn.
Con dao mổ heo này rõ ràng đã từng uống rất nhiều máu tươi.
Trên dao vẫn còn óng ánh màu máu lạnh lẽo khiến người ta không rét mà run.
Hình thể con dao mổ heo này của La Nhất Đao lớn hơn so với dao mổ heo bình thường, cầm trong tay cảm giác nặng trịch.
Thế nhưng Ngọc Doãn cầm lấy lại luống cuống, thậm chí không biết nên cầm dao như nào.
- Tiểu Ất ca, không phải cầm như vậy.
La Nhất Đao vừa nói vừa bước tới hướng dẫn cách cầm đao chính xác cho Ngọc Doãn.
-Lát nữa mổ heo phải từ nơi này đi xuống, chỉ cần một dao là có thể chết ngay. Dùng sức như này, đừng khinh suất... Ha hả, việc này cũng phải học đấy, lúc trước ta cũng phải luyện rất lâu mới thuần thục được.
Thế này đi, ngươi cứ dựa theo động tác này luyện trước một chút.
Lát nữa khi ta bảo ngươi, đến lúc đó phải nhớ đừng chùn tay...
La Nhất Đao thực hiện một số tư thế để Ngọc Doãn làm theo, rồi sau đó ông chạy tới phòng bếp xem Yến Nô đun nước.
Ngọc Doãn thầm cười khổ, nhưng cũng không còn lựa chọn nào khác.
Đứng ở trước bàn giết mổ heo, bên tai nghe tiếng kêu thê lương của hai con heo, hắn lặp lại động tác kia.
La Nhất Đao thỉnh thoảng lại đến uốn nắn động tác sai cho Ngọc Doãn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!