Đám người Miêu Phó đang lao tới thì thấy đột nhiên Ngọc Doãn vọt lên rồi ném ra một quả Chưởng Tâm Lôi. Đã lĩnh giáo qua sự lợi hại của nó, đám người Miêu Phó vội vàng tránh né.
Ngọc Doãn vừa mới chạm chân xuống đợt cho nghe thấy một thứ âm thanh khàn khàn:
- Ngươi là cái tên đồ tể Ngọc tiểu Ất đó sao? Mau chết đi cho ta.
Một cơn gió lập tức ập tới mặt. Khổng Ngạn vung đao bổ về phía Ngọc Doãn.
Nói thì chậm nhưng diễn biến lúc đó lại vô cùng nhanh. Ngọc Doãn uốn người một cái khiến cho lưỡi đao của Khổng Ngạn sượt qua bên người. Chỉ thấy một chiêu tiểu quỷ gõ cửa của hắn phát ra nhìn thì thong thả nhưng tốc độ lại nhanh như điện.
Vừa nhanh vừa chậm khiến cho Khổng Ngạn cảm thấy hết sức khó chiu. Y định né tránh nhưng không còn kịp nữa. Chỉ nghe một tiếng động vang lên, hai tay của Ngọc Doãn đã vỗ vào ngực của y.
Trong hai tay của Ngọc Doãn không biết có thứ gì.
Nhưng khi đánh lên người Khổng Ngạn khiến cho y có cảm giác như một vật gì đó chui vào trong người.
Khí kình.
Từ một năm trước, Ngọc Doãn đã đạt tới trình độ Nội đẳng tử. Hai tay phóng ra với đầy sức mạnh. Một đôi tay trần đánh vào ngực Khổng Ngạn khiến cho y phun máu tươi mà bay về phía sau.
Cùng lúc đó, sau lưng Ngọc Doãn vang lên một tiếng nổ. Lực xung kích của Chương Tâm Lôi hất hắn ngã ra đất.
Ngọc Doãn vội vàng lăn một vòng tới trước mặt Triệu Kham. Hắn nhanh tay ôm lấy Triệu Kham.
- Lão Chu! Bảo vệ Đạo Quân.
Chu Phương Sơn lên tiếng rồi vung đao đánh ra tứ phía, đẩy lùi đám cấm quân. Nhân lúc cấm quân bị đẩy lùi, y lập tức vọt tới bên cạnh Triệu Cát mà đỡ lão đứng dậy.
- Mau tới cung Phúc Trữ.
- Tiểu Ất! Theo ta.
Chu Phượng Sơn lập tức dìu Triệu Cát mà chạy. Còn Ngọc Doãn thì ôm Triệu Kham bám theo sau.
Chợt có một bàn tay thò ra nắm lấy vạt áo Ngọc Doãn. Hắn cúi đầu xuống thì thấy một người đàn ông đầy máu đang nắm lấy chân của mình:
- Tiểu Ất!
Đưa ta đi. Cứu ta.
Tần Cối?
Ngọc Doãn cảm thấy sửng sốt.
Tần Cối cũng không phản bội lại Triệu Cát. Chỉ có điều vừa rồi y chậm chân bị Chưởng Tâm Lôi của Ngọc Doãn ảnh hưởng khiến cho trọng thương.
Cứu hay là không cứu?
Nói thật vừa rồi, Tần Cối cũng không lộ bộ mặt gian thần bán nước, hãm hại Nhạc Phi như trong lịch sử. Từ khi y tới phủ Khai Phong tới nay, mọi người được ăn ngon ngủ kỹ.
Vừa rồi y có thể gia nhập vào bên Triệu Thúc Hướng nhưng Tần Cối lại không làm vậy.
Nhưng Ngọc Doãn không muốn cứu y... Nhìn thương tích của y rất nặng chỉ sợ khó giữ được mạng. Lại nói, Ngọc Doãn cũng không muốn rước lấy rắc rối.
Hiện tại Tần Cối thể hiện một sự tốt bụng nhưng không có nghĩa sau này y còn được như thế.
Trong lịch sử, vào giai đoạn khó khăn thời Tĩnh Khang, Tần Cối được điều tới phía Bắc. Nhưng sau khi từ đó trở về... Người này hoàn toàn thay đổi.
Ngọc Doãn không muốn tương lai bị Tần Cối hãm hại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!