Chương 39: Nhạc dạo (thượng)

Tay linh động lướt nhẹ qua dây đàn, gảy lên tiết tấu vui tươi.

Kèm với cây cung khảy lên từng làm mọi người bất ngờ, ngón tay Ngọc Doãn trượt lên dây cung, trong không gian đột ngột vang lên tiếng đàn trở nên vô cùng vang dội.

Chỉ thấy hắn bay lên trời ở giữa không trung nghiêng lật một cái, thân hình vững vàng đáp xuống đất.

Mà lúc lật nghiêng, tiếng đàn không hề dừng mà vẫn quanh quẩn bên tai mọi người. Trong phút chốc, những người vây quanh để xem liên tục hoan hô, hòa theo tiếng đàn đã khiến cho bầu không khí trên đường dài càng lúc càng cuồng nhiệt.

- Thật sự là Tiểu Ất ca?

Trương Nhị tỷ không kìm nổi thở nhẹ một tiếng.

Yến Nô cười sáng lạn, lẩm bẩm:

- Nô biết, sao Tiểu Ất ca có thể để lỡ màn náo nhiệt này?

Trên đường phố dài đã giãn ra một chỗ trống.

Ngọc Doãn cầm Kê Cầm trong tay, tấu vang âm luật vui tươi, bước đi chậm rãi…

Cước bộ của hắn rất linh hoạt, ở trong mắt người vây xem giống như đang khiêu vũ, đầy hấp dẫn.

Bên hông buộc một phản gỗ, Kê Cầm đặt ở trên, dù cho buông tay cũng không rơi xuống, bởi vậy khiến cho Ngọc Doãn vừa đồng thời chơi đàn cũng vừa làm đủ mọi động tác thu hút mọi người.

Trong lập tức trên đường dài tiếng đàn bồng bềnh thu hút vô số người đến theo khúc nhạc đó.

Từ trong nội tâm mà nói, Ngọc Doãn cũng không muốn phô trương.

Kinh nghiệm kiếp trước khiến hắn hiểu rất rõ điều ấy quan trọng như nào.

Sở dĩ không chịu cúi đầu cũng bởi vì vẻ bề ngoài. Ngọc Doãn ghét nhất loại nhạc dở dang, không tiết tấu, dùng những phương thức lăng xê ghê tởm... Rõ ràng âm nhạc rất thanh nhã nhưng phải dựa vào những cô gái xinh đẹp để lộ tay lộ đùi ra, chỉ thiếu nước lõa thể làm đủ mọi tư thế ở trên sân khấu.

Một thể loại vốn rất tao nhã cũng bởi vậy mà trở nên thô tục tầm thường.

Lần này hắn muốn đánh thẳng vào mặt Tiếu Chi Nhi.

Mà biện pháp tốt nhất chính là lôi kéo những người đến cổ vũ cho Tiếu Chi Nhi ra ngoài...

Ngọc Doãn càng nghĩ cuối cùng đã quyết định diễn tấu trên đường.

Chợ đêm phố Mã Hành là chợ đêm náo nhiệt nhất ở phủ Khai Phong, người qua lại rất đông không đếm xuể.

Mà khúc diễn tấu hắn lựa chọn cũng phải nổi bật, thật sự không phải khúc diễn tấu truyền thống, mà là lựa chọn vở nhạc kịch Carmen nổi tiếng những năm 1874 được sáng tác bởi âm nhạc gia người Pháp làm nhạc dạo.

Đó là Tự khúc Carmencực kỳ nổi tiếng ở hậu thế.

Tự khúc Carmen thường được người ta gọi là

"Đấu ngưu sĩ tiến hành khúc", tấu ra Tiến hành khúc với một giọng điệu mạnh mẽ, rực rỡ và đầy sức sống, có thể nhanh chóng tạo nên sự hứng thú say mê cho mọi người.

Khác với âm nhạc truyền thống, Tự khúc Carmen chọn dùng hình thức biến tấu, khởi đầu bằng giai điệu mạnh mẽ, dung hợp đến tận những âm cuối khi kết thúc, toàn bộ bài nhạc đều có thể nắm bắt chặt chẽ suy nghĩ và cảm xúc của mọi người.

Dùng Kê Cầm diễn tấu Tự khúc Carmen không phải là một chuyện dễ dàng.

Tuy nhiên ở hậu thế, hiện tượng như này cũng không ít gặp. Người ngoại quốc có thể dùng đàn violong để diễn tấu âm nhạc dân gian, vì sao nhạc khí cổ điển lại không thể diễn tấu nhạc phương tây?

Ngọc Doãn cũng không phải là một người bài xích nhạc phương tây, trên thực tế trước khi hắn tái sinh cũng rất có hứng thú đối với nhạc phương tây, bởi vậy đương nhiên biết tấu Tự khúc Carmen.

Đêm nay sẽ là một đêm cực kỳ vui vẻ!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!