Chương 25: Yến tử phi, uyên ương cước (thượng)

Khiêu chiến?

Bị một thiếu nữ tuổi thanh xuân khiêu chiến như vậy, cho dù là vợ của mình, là đàn ông cũng không thể nhịn được.

Ngọc Doãn đã hoàn toàn hòa hợp với cơ thể này, đại khái biết gia đình Chu Yến Nô có tiếng học thức uyên bác, là một cao thủ. Về phần cái gì mà ngâm hay không ngâm trong thùng nước thuốc? Ngươi xem ngươi là quả lười ươi hay sao?

Ngọc Doãn biết Chu Đồng vẫn hi vọng có một đứa con trai, đáng tiếc tới già mới được một đứa con gái. Cho nên tâm huyết cả đời lão võ sư này đều đặt lên người Yến Nô, bởi vậy thân thủ giỏi cũng không phải là khoác lác.

Nhưng muốn nội trong mười chiêu thì có thể thắng được mình, Ngọc Doãn tuyệt đối không tin.

Nhìn vẻ mặt Yến Nô đắc chí, Ngọc Doãn vẫn nhẫn nại:

- Được rồi, Cửu Nhi tỷ, đừng nói đùa nữa.

- Nói đùa?

Lông mày lá liễu xinh đẹp của Yến Nô nhướn lên:

- Nếu Nô thua rồi, chuyện lớn chuyện nhỏ trong nhà mặc cho Tiểu Ất Ca chỉ bảo. Nhưng nếu là Tiểu Ất Ca huynh thua, thì phải hứa với Nô một chuyện, thế nào?

Ngọc Doãn nhìn Yến Nô, một hồi sau nói:

- Hứa cái gì?

- Đánh xong rồi nói.

Yến Nô người gây sự, Ngọc Doãn lại muốn lùi bước, nhưng không có cớ.

Vì thế, đứng dậy, kéo giãn cả người một chút, Ngọc Doãn ít sâu một hơi:

- Được rồi, vậy chúng ta tỷ thí một chút thôi.

- Được, tỷ thí một chút thôi.

Yến Nô cười tươi như hoa, lại đột nhiên bước đi trượt đi.

Ngọc Doãn còn chưa kịp chuẩn bị sẳn sàng, lại nhìn thấy mép váy phất phơ trước mặt. Trong mép váy tung bay, mũi chân Yến Nô như tia chớp ập tới. Ngọc Doãn hoảng sợ, vội hai tay đan vào nhau, làm thành chữ thập trước ngực, cũng gọi là cửa sắt then cài.

Bồng bồng bồng, trong nháy mắt, Yến Nô đá ra hơn mười cái. Tuy Ngọc Doãn phong chặn công kích của Yến Nô, nhưng cái chân ngọc nhỏ dài đó lại ẩn chứa kình lực vô cùng. Cho dù Ngọc Doãn cả người quái lực, cũng ngăn cản không nổi, bước chân không ngừng lui lại, liều mạng mới ngăn nổi công kích của Yến Nô.

- Cửu Nhi Tỷ, muội gạt người ta!

Lúc Ngọc Doãn chăn chặn cước cuối cùng của Yến Nô, Yến Nô lại mượn sức bay lên trời. Giống như con chim yến tinh ranh, nhanh nhẹn bay lượn trên bầu trời.

Giây khắc hai chân rơi xuống đất, thân hình như tia chớp bắn ra, hai chân thon dài mềm mại, lại hóa thành hình móng vuốt sắc bén, mang kình lực hung mãnh, lại đánh về phía Ngọc Doãn.

Ngọc Doãn vừa mới đứng vững chân, đợt công kích thứ hai của Yến Nô lại tới.

Lần này, hắn không dám xem thường nữa, hai tay nắm chặt, hét lớn một tiếng đánh ra một quyền.

Đang lúc đọ sức, tên là Đương đầu pháo, lấy được là một nguồn khí thế, uy lực cực kỳ kinh người.

Quyền móng vuốt va vào nhau. Yên Nô hóa móng vuốt thành quyền, đấm lên nắm tay Ngọc Doãn, đè xuống dưới.

Chính là thoáng chốc này, bước chân của Ngọc Doãn nhất thời loạn nhịp, cơ thế giống như bị một nguồn sức mạnh kỳ quái dẫn dụ, chao ngã lảo đảo liền té xuống. Yến Nô lại thuận thế nghiêng người, giơ chân ra nhẹ nhành móc lên chân Ngọc Doãn.

Phù phù, Ngọc Doãn nặng nề ngã xuống đất.

Công kích liên tiếp này của Yến Nô nhanh như chớp giật.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!