25
Hắn đã đi theo ta từ khi nào?
Phải chăng từ lúc ta đứng do dự trước cổng nhà hắn?
Chúng ta chỉ lặng lẽ nhìn nhau, ta ngửa đầu uống cạn bình rượu, rồi ném mạnh nó xuống nước, để thuyền cập bến.
Men say làm ta thêm can đảm, bỗng chốc không còn thấy sợ hãi nữa.
Hôm nay ta thực sự say rồi, chầm chậm bước đến trước mặt hắn. Người vẫn là người cũ, chỉ có điều hôm nay, đã chẳng còn như trước nữa.
"Văn Thanh, cớ sao nàng lại say nữa?"
Hắn thở dài hỏi.
"Vì tâm tư rối bời, nên mới uống say." Ta đáp.
"Người ta vẫn nói, làm sao để quên ưu sầu, chỉ có rượu mới giúp được."
"Là chuyện gì khiến nàng phiền lòng?"
Hắn khẽ nhíu mày.
Ta không thích nhìn hắn nhíu mày, nhưng dường như hắn luôn như vậy.
Ta đưa tay ra, chạm nhẹ vào giữa hàng lông mày của hắn.
"Đừng nhíu mày mãi như thế, sẽ mau già lắm."
Hắn đưa tay nắm lấy tay ta, giữ chặt trong lòng bàn tay ấm áp, không lạnh lẽo như vẻ bề ngoài của hắn.
"Văn Thanh, vì sao nàng lại trốn tránh?"
"Tống Tấn, chàng nói chàng yêu ta." Ta nhìn hắn, hỏi. Không hiểu sao mắt ta lại ngấn lệ, chỉ cần hắn nói ra lời ta không muốn nghe, chúng sẽ lập tức rơi xuống.
"Đúng vậy, ta yêu nàng, Văn Thanh. Nàng không biết rằng, nàng là giấc mơ rực rỡ duy nhất trong cuộc đời nhạt nhẽo của ta. Nàng là điều mà ta kiếm tìm mà không bao giờ với tới được, là người mà ta không ngừng tìm kiếm."
Văn Thanh… Hắn cúi nhìn ta, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Ta cảm thấy mãn nguyện, gật đầu, vừa khóc vừa cười.
"Đừng khóc, Văn Thanh, đừng khóc. Ta biết, ta không xứng với nàng, nhưng nàng là sự ích kỷ duy nhất của ta, ta không buông bỏ được."
Hồng Trần Vô Định
"Văn Thanh, đừng khóc."
Hắn lúng túng lau đi những giọt lệ cứ không ngừng rơi trên mặt ta.
Có ngày ta lại trở thành sự ích kỷ duy nhất của Tống Tấn. Ta muốn biết tại sao, muốn biết từ lúc nào điều đó bắt đầu.
Hắn thở dài, kéo ta vào trong vòng tay.
Hắn không còn là thiếu niên ngây ngô ngày xưa nữa. Bờ vai hắn rộng lớn, đủ sức gánh cả núi sông, là một nam nhân vững chãi và kiên định.
Hắn vỗ nhẹ vào lưng ta, và ta tựa cằm lên vai hắn.
Thì ra, trong số mệnh thực sự có một ngày như vậy!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!