Chương 1: (Vô Đề)

Mặt biển xanh thẳm phản chiếu ánh mặt trời rực rỡ, từng gợn sóng lăn tăn nhẹ nhàng vỗ vào mạn thuyền. Bầu trời cao vút không một gợn mây, trong trẻo đến mức khiến người ta có cảm giác chỉ cần vươn tay là có thể chạm tới. Gió biển mát lành phảng phất hương muối mằn mặn, dịu dàng lướt qua da thịt.

Tổng tài ung dung tựa lưng trên chiếc ghế tắm nắng, dáng vẻ thảnh thơi hiếm có. Kính râm che đi đôi mắt sắc bén thường ngày. Một tay anh cầm ly rượu vang trắng sóng sánh ánh nắng, tay còn lại thả lỏng trên tay vịn ghế, thần thái nhàn nhã, như thể đang tận hưởng từng giây phút quý giá nhất của mùa hè.

Khoảnh khắc bình yên đó nhanh chóng bị phá vỡ.

Con tàu bất chợt rung lắc dữ dội, mặt biển cuộn sóng mạnh mẽ. Từ phía sau tàu, lưới đánh cá đột nhiên căng cứng, rung lên bần bật như mắc vào thứ gì đó cực kỳ nặng nề.

Tổng tài khẽ cau mày.

Anh chậm rãi tháo kính râm xuống, giọng trầm thấp vang lên đầy quyền uy:

"Xem có chuyện gì xảy ra."

Thủy thủ vội kéo lưới lên. Cảnh tượng trước mắt khiến tất cả đều chết lặng.

Trong lưới không phải là cá. Mà là... một con người.

Bé cá ngựa đã vào sống trong nhà của tổng tài được nửa năm.

Suốt nửa năm này, cuộc sống của tổng tài đã có không ít thay đổi. Ví dụ như trong biệt thự bỗng xuất hiện thêm một hồ bơi ngoài trời được thiết kế vô cùng tinh xảo. Hoặc như những bữa tiệc hải sản với tôm hùm và đủ loại hải sản tươi sống nay được tổ chức thường xuyên.

Lại ví như, trên bàn ăn trước kia chỉ có một đôi đũa, thì giờ đây đã có thêm một đôi nữa. Khẩu phần ăn của anh cũng vô tình giảm xuống đáng kể.

Trước kia, anh thường xuyên theo dõi các chương trình tài chính kinh tế. Nhưng giờ đây, tất cả thời gian rảnh rỗi đều dành cho những chương trình khám phá đại dương, đáy biển, và cả các loài sinh vật biển kỳ lạ.

Thực ra, suốt thời gian qua, tổng tài vẫn luôn giữ một chút nghi hoặc trong lòng. Anh không hoàn toàn tin rằng bé cá ngựa chỉ đơn thuần là một con hải mã. Có lúc anh nghĩ, biết đâu... cậu chính là một nhân ngư.

Suy nghĩ này vẫn âm ỉ trong đầu anh, cho đến tận hôm nay — ngày anh dẫn bé cá ngựa đến tham quan một cửa hàng chuyên cung cấp sinh vật thủy tộc.

Trước mắt là một bể thủy sinh rộng lớn với làn nước xanh biếc lấp lánh. Những tia sáng màu lam nhạt tỏa ra từ đèn chiếu sáng, khiến không gian như trở thành một phần của lòng đại dương.

Tổng tài cho tay vào túi quần, lặng lẽ đứng nhìn bé cá ngựa đang vui vẻ nghịch nước trong bể. Bên trong, đàn hải mã bơi lượn quanh cậu, như bị thu hút bởi từng chuyển động nhẹ nhàng của cậu.

Ánh sáng xanh chiếu lên gương mặt rạng rỡ, khiến cậu như hòa vào thế giới của chúng.

"Wow! Cảnh tượng này thật hiếm thấy đó, xem ra bầy hải mã đều rất quý mến vị tiên sinh nhỏ này." Một nhân viên cửa hàng che miệng cười, ánh mắt đầy kinh ngạc.

"Hiếm thấy? Ý cô là sao?" Tổng tài hơi ngạc nhiên:

"Bình thường không như vậy à?"

"Chúng nó thật sự rất thích vị tiên sinh dễ thương này. Có lẽ là... muốn chọn cậu ấy làm đối tượng giao phối." Nhân viên vừa giải thích, vừa cười khúc khích.

"Hải mã khi đến mùa sinh sản thường sẽ đùa giỡn, vờn nhau như đang khiêu vũ vậy đó!"

Bé cá ngựa đỏ mặt, cười ngượng ngùng.

Cậu lặng lẽ cúi đầu, đầu ngón tay lại tiếp tục chạm vào làn nước, khiến mặt nước khẽ gợn lên những vòng tròn lấp lánh.

Cái gì?!

Tổng tài sững người, ánh mắt rơi vào nụ cười tươi rói của bé cá ngựa. Trong khoảnh khắc ấy, sắc mặt anh chợt tái nhợt. Một cảm giác bất an không rõ hình dạng bất ngờ trỗi dậy trong lòng.

Anh siết chặt tay, rồi không chần chừ, mạnh mẽ nắm lấy cổ tay bé cá ngựa, kéo cậu rời khỏi khu vực bể thủy sinh đang trở nên hỗn loạn bởi ánh mắt thèm thuồng của bầy hải mã.

Xem ra... bé cá ngựa thật sự chỉ là một con hải mã.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!