Người ta nói, không đánh không quen biết, hiện tại Phong Tử An tên này có phải là dùng chiêu này với cô không?
Dương Tinh Vũ nhìn Phong Tử An chằm chằm.
Hận không thể nhìn chết anh ta luôn đi.
Phong Tử An biết Dương Tinh Vũ vì lời nói của hai ông bà cụ kia làm cho dịu xuống, anh liền mỉm cười, kiên nhẫn nói:
"Em nhìn đủ chưa, nhìn nhiều thêm nữa tôi cũng chỉ đẹp hơn thôi, không có xấu đi chút nào đâu."
A! Tên tự mãn này.
Tự mình khen mình.
Dương Tinh Vũ lườm Phong Tử An,
"Anh còn chút sĩ diện nào không vậy?"
Phong Tử An tay giữ cửa xe, thân hình cao lớn đ ĩnh đạc dựa vào bên hông xe, lắc lắc cái chìa khoá, nở nụ cười:
"Có sĩ diện, nhưng mà vì em, sĩ diện liền vứt."
Anh…
Dương Tinh Vũ á khẩu, hỏi đến vậy rồi mà anh ta vẫn trả lời là sĩ diện có thể vứt.
Tên này thật sự không phải là tổng tài lạnh lùng quyết đoán gì đó.
Cô nên gọi anh ta tổng tài vô sỉ thì hơn.
Không có chút liêm sỉ nào, bị chửi như vậy mà còn cười được.
Phong Tử An thấy cô không phản đối, cũng không tức giận như lúc nãy, liền nói:
"Vào trong xe rồi nói tiếp được chứ, em không thể cứ ôm Thiên Thiên như vậy."
Dương Tinh Vũ giật nảy, cô quên mất còn có Thiên Thiên, vội vàng ôm bé con, nhỏ giọng hỏi,
"Thiên Thiên, mẹ không làm con sợ chứ, mẹ xin lỗi, là mẹ to tiếng để con sợ."
Cô bé Thiên Thiên khi nãy quả có chút sợ hãi, cô bé sợ mẹ sẽ bị chú đẹp trai mắng, nhưng mà lời bé nghe được toàn là mẹ bé mắng chửi người ta, làm gì để người ta mở miệng câu nào.
Bé thấy thật có lỗi với chú đẹp trai nha, bé không có cơ hội vượt lên bênh vực chú, dù sao bé vẫn sợ mẹ sẽ giận bé nhiều hơn.
Không có chú thì mẹ vẫn thương bé, nhưng mà nếu không có mẹ, bé sẽ buồn lắm.
Bé cuối cùng chỉ muốn mẹ thôi.
"Thiên Thiên không sao? Thiên Thiên cần mẹ." Cô bé tròn mắt nói.
Hai tay ôm cổ Dương Tinh Vũ thật chặt.
Dương Tinh Vũ chua xót, nếu mà cô biết ba con bé là ai vậy thì tốt quá.
Con bé sẽ không phải sợ hãi, mà cô cũng không phải vất vả một thân một mình.
Nhưng mà cô bị người ta hại mới có Thiên Thiên, chẳng biết mặt mũi là ai, ngoài duy nhất là nhặt được kỷ vật bị đứt kia.
Thì cái gì cũng mờ mịt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!