Chương 42: H tiếp.

Hai người hiện tại rất trái ngược với nhau. Anh chịu không nổi nữa liền cứ thế tiến vào.

Tịch Hân Nghiêng đột nhiên bị đau, cô đẩy anh ra, khóc nấc lên, anh đang thở dốc, thấy cô đau đớn cũng không đành lòng.

Anh dừng lại an ủi, vuốt dọc sống lưng cho cô, chờ vô thích ứng kích cỡ bản thân anh.

"không được, anh đi ra, không thể chứa được".

"Chờ một chút, được không?... em chắc chắn có thể, tin tưởng tôi".

Anh vừa nói vừa thở dốc.

"Ô... em không tin anh đâu.... đau lắm". Cô khóc.

Sẽ mau hết thôi.

Cô lắc đầu ngọ ngoạy:

"ô... không được... đi ra mau... huhu...".

Tịch Húc Sâm thở dài, đầu hàng:được rồi.

Anh nhích người đi ra. Tịch Hân Nghiêng liền kêu la thảm thiết hơn:

"Anh đừng cử động... đau quá"

được... được.

Hai người đang xúc động cứ thế im lặng nhìn nhau, Tịch Húc Sâm còn lợi dụng trong lúc cháy nhà hôi của, khi cô không phòng bị nhích từng chút tiến vào.

Đến khi vào hoàn toàn, cô còn không biết mình bị anh chơi xấu.

Tịch Húc Sâm lúc này giương môi cười, xoa đi vệt nước mắt của cô:

"sao hả?, bây giờ tôi cử động được chưa?".

Cô e thẹn, anh tiến vào lúc nào vậy?, vì sao cô lại không biết.

"thì... thì... anh động đi".

Anh nói:

"tôi biết em đang khó chịu".

... không có.... Cô giương cổ phản bác.

.. ha~ thật không?. Anh hỏi lại, muốn làm cô cảm thấy khó xử.

"thật... ân... anh chơi xấu". Cô la toáng lên:... anh cử động....

ừ.

Tịch Húc Sâm đáp lời, không trêu chọc cô nữa mà tự mình xung phong ra trận, eo anh từ từ chuyển động áp chế Tịch Hân Nghiêng.

ân~. Cô khẽ rên rỉ, phía trên Tịch Húc Sâm thở dốc ồ ồ.

Mẹ nó, Trên người anh vẫn còn nguyên phụ tùng, cô lại lõa thể thế này, cô có cảm giác như bản thân đang chơi trò đóng vai hoặc là xuyên vào truyện thể loại tổng tài hay bác sĩ cấm dục cầm thú vậy.

"... Tịch Húc Sâm... anh đừng có mà ngang ngược...".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!