Tịch Hân Nghiêng nghe những lời phát ra từ miệng anh cũng run rẩy không kém.
Cô cảm động...
Lợi dụng tình thế này anh lại càng ra sức giở trò... thật đáng ghét.
Áo ngủ sắp bị cởi ra, bra cũng lỏng lẻo, tay anh đang ở trước ngực cô làm loạn.
Tịch Húc Sâm cúi đầu hôn lên vòng ngực trắng mềm như thỏ con của cô, sau đó hút lấy.
Tịch Hân Nghiêng bị đưa lên mây, chới với trên đó.
Cô không tưởng tượng đến nam phản diện của cô bình thường ít nói trầm lặng lại là một con người như thế này.
Anh lúc này hoàn toàn khác, giống như một con người khác, nhiệt tình đến lạ...
Cũng...
Có phải là bởi vì lúc trước nữ phụ biết rõ bộ mặt người dạ thú này của anh nên mới không dám nhận lấy tình cảm của anh hay không, cô dường như bị lừa, Tịch Hân Nghiêng cảm thấy tấm chân tình này của anh quá to lớn và nặng nề.
Tịch Hân Nghiêng rên rỉ, trước ngực bị nắn bóp, được phục vụ vô cùng thoải mái.
Tịch Húc Sâm ngày càng điên cuồng.... ngay sau đó anh hốt hoảng dừng lại đột ngột.
sao thế anh?. bị dừng lại cô hơi khó chịu.
Tịch Húc Sâm trầm mặt, kéo lại ao ngủ cho cô, kìm nén một chút, cô nghe anh nói:
"xin lỗi, em còn quá nhỏ".
Vì quá muốn chiếm hữu cô mà anh đã quên mất điều quan trong này.
Câu nói làm rung động thật sự, Tịch Hân Nghiêng nghe xong choáng váng.
Cô hai đời đã sắp gần 30 rồi, thân xác này hai tháng nữa cũng 18 tuổi rồi có được không, mà quan trọng là cô không muốn anh dừng lại.
Tịch Hân Nghiêng khó chịu muốn chết, lật người lại đè lên eo anh, áo ngủ xốc xếch làm cho cô càng quyến rũ hơn trong mắt Tịch Húc Sâm.
Cô rất muốn tán thưởng, nữ phụ trỗ mã rất tốt.
"anh không được ngừng". Cô ra lệnh.
Tịch Húc Sâm hít mắt nguy hiểm:em chắc chắn chứ?.
"em không biết, nhưng mà em muốn anh".
Tịch Húc Sâm nghe cô nói thì rất xúc động, cô đang muốn anh, thì anh có thể từ chối sao ?.
Không thể...
Tịch Húc Sâm bị nhiệt tình của cô làm ảnh hưởng, lật người cô lại, cởi luôn áo của cô vứt ra ngoài, trên người của cô cứ như thế lõa thể.
Tịch Hân Nghiêng ôm đầu anh, tay khẽ luồn vào chân tóc của Tịch Húc Sâm, còn anh thì ra sức hầu hạ cô.
Tịch Hân Nghiêng thoải mái đến rên hừ hừ.
ân. Cô phát ra tiếng.
Rước lấy một tràn cười khẽ của Tịch Húc Sâm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!