Chương 26: (Vô Đề)

65

Tổng Giám Đốc đến phòng của Bé Câm. Cửa phòng của cậu không đóng chặt, nên khi Tổng Giám Đốc chạm nhẹ vào là nó lập tức mở ra. Lúc này Bé Câm đang tắm trong phòng tắm.

Tổng Giám Đốc vào trong phòng ngồi chờ Bé Câm.

Hắn thấy điện thoại của Bé Câm có tin nhắn chưa được đọc.

[B: Chắc cậu không định nhận tiền rồi mà không làm việc chứ nhỉ?]

Tổng Giám Đốc lập tức đoán ra người gửi tin nhắn là Bạch Diệp.

Khi Bé Câm ra khỏi phòng tắm, cậu thấy Tổng Giám Đốc ngồi trên giường, hắn đang cầm điện thoại của cậu xoay xoay:

"Lại đây, chúng ta cần nói chuyện."

Bé Câm run rẩy tiến lại gần Tổng Giám Đốc, cậu tự hỏi không biết liệu Tổng Giám Đốc có đoán được mật khẩu điện thoại của mình rồi thấy những gì không nên thấy không nữa?

Tổng Giám Đốc không đoán được mật khẩu điện thoại của Bé Câm. Hắn ôm cậu vào lòng, để cậu ngồi trước mặt mình, sau đó mở khóa điện thoại của cậu bằng cách sử dụng vân tay của cậu.

Rồi Tổng Giám Đốc bắt đầu xem tin nhắn của Bé Câm và Bạch Diệp.

Tin nhắn đầu tiên là Bạch Diệp gửi đến cho Bé Câm: [B: Xin chào, tôi là Bạch Diệp, bạn trai cũ của Phi Duật, tôi muốn gặp cậu nói chuyện một chút.]

Tiếp theo là địa chỉ của nhà hàng mà Hiệp Huy đã đề cập.

Những tin nhắn tiếp theo là của Bé Câm gửi đến cho cậu ta, nhưng không có tin nhắn phản hồi lại, có vẻ như đây là những gì Bé Câm đã nói với Bạch Diệp trong cuộc gặp mặt.

Bé Câm gửi tin nhắn, còn Bạch Diệp nói trực tiếp.

[Tôi biết là tôi không xứng với Tổng Giám Đốc, tôi chẳng có ưu điểm gì cả, lại còn bị câm, Tổng Giám Đốc có một người vợ như tôi chắc chắn sẽ rất xấu hổ.]

Tổng Giám Đốc nhìn những lời tự phủ nhận bản thân của Bé Câm, hắn tức giận nói:

"Em đang nói gì vậy? Cậu ta đã nói gì với em? Anh xấu hổ chỗ nào? Anh chẳng có gì để xấu hổ cả."

Tổng Giám Đốc tiếp tục lướt xem tin nhắn.

[Tôi biết thời hạn kết hôn của chúng tôi là hai năm, sau hai năm tôi sẽ không làm phiền anh ấy nữa, rốt cuộc anh muốn nói gì với tôi?]

[Không được, tôi không thể nói với anh ấy việc ly hôn được, dù có đưa tiền cũng không được.]

[Tôi thích anh ấy, nhưng nếu sau hai năm anh ấy muốn ly hôn, tôi cũng sẽ chấp nhận.]

[Biết rồi, tôi sẽ không nói với anh ấy đâu.]

Tin nhắn đến đó là kết thúc, Tổng Giám Đốc càng xem càng tức giận.

Bé Câm cẩn thận xoay đầu lại nhìn Tổng Giám Đốc. Tổng Giám Đốc đưa điện thoại cho cậu:

"Hôm đó cậu ta đã nói gì với em? Mau nói cho anh biết."

Bé Câm có hơi do dự, nhưng rồi cậu vẫn gõ chữ.

[Anh ta nói với em là sau thời hạn hai năm, em đừng làm phiền anh nữa.]

"Vậy là em đã đồng ý?" Tổng Giám Đốc nhớ lại những gì Bé Câm đã nói, hắn tức giận vô cùng.

Bé Câm buồn bã cúi đầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!