Chương 24: (Vô Đề)

60

Ngày hôm sau, Bé Câm thức dậy thì nhận ra mình đang ngủ cùng Tổng Giám Đốc trên ghế sofa, và còn bị Tổng Giám Đốc ôm chặt lấy nữa. Đầu của Tổng Giám Đốc tựa vào vai Bé Câm, tiếng thở của Tổng Giám Đốc văng vẳng bên tai cậu, mặt cậu lập tức đỏ bừng lên.

Bé Câm muốn dịch tay của Tổng Giám Đốc ra để đứng dậy, nhưng ngay khi cậu vừa đẩy tay của Tổng Giám Đốc ra thì Tổng Giám Đốc lập tức tỉnh giấc rồi ôm chặt Bé Câm hơn.

Tổng Giám Đốc lười biếng hỏi: Em định đi đâu vậy?

Hơi thở của Tổng Giám Đốc phả vào tai Bé Câm, làm cho tai của cậu càng đỏ hơn. Bé Câm không thể nói gì nên chỉ có thể cựa quậy trong vòng tay của Tổng Giám Đốc, cố gắng thoát ra.

Tổng Giám Đốc mở mắt, hắn ngồi dậy kéo Bé Câm lên:

"Đi rửa mặt đi rồi chúng ta đi ngắm bình minh." Nhưng khi Tổng Giám Đốc kiểm tra giờ trên điện thoại, mới phát hiện ra bây giờ đã là 12 giờ trưa, mặt trời đã lên tới nóc luôn rồi.

Bé Câm cũng nhìn thời gian trên điện thoại của Tổng Giám Đốc:

"Vậy thì chúng ta đi ăn.... ăn trưa đi."

Bé Câm động đậy môi hỏi: [Sau đó thì sao?]

Tổng Giám Đốc xoa trán, ý định ban đầu của hắn khi đến đây chơi là sẽ thức dậy sớm ngắm cảnh với Bé Câm, nào ngờ lúc nào cả hai cũng ngủ đến tận trưa:

"Sau đó đi tìm chú chó Jimmy của Hiệp Huy chơi nhé?"

Bé Câm mỉm cười gật đầu rồi đi vào phòng tắm để rửa mặt.

Ăn trưa xong, Tổng Giám Đốc gọi điện thoại cho Hiệp Huy thì biết rằng Hiệp Huy đã dẫn chú chó Golden Retriever của mình ra ngoài rồi, hiện anh đang ở trên boong tàu tầng cao nhất để tiêu cơm. Vì vậy, Tổng Giám Đốc dẫn Bé Câm lên boong tàu tầng cao nhất để gặp Hiệp Huy và Jimmy.

Chú chó Jimmy vừa nhìn thấy Bé Câm là lập tức vẫy đuôi chạy về phía cậu. Bé Câm ngồi xổm xuống, cậu âu yếm xoa đầu Jimmy.

Hiệp Huy đưa dây xích cho Bé Câm, anh nói đùa:

"Nè, như đã nói hôm qua, cậu dắt nó đi dạo nhé."

Bé Câm thật sự rất thích những chú chó lông xù, cậu lập tức nhận dây xích rồi dắt Jimmy đi dạo, để lại Tổng Giám Đốc đứng một mình ở đó.

Tổng Giám Đốc đứng nhìn theo bóng lưng của Bé Câm, hắn không ngờ Bé Câm lại bỏ hắn mà đi như vậy. Hắn cảm thấy hối hận khi đã đưa Bé Câm đến đây.

Ê, tỉnh lại đi.

Hiệp Huy xua xua tay trước mặt Tổng Giám Đốc.

"Cả hai người làm sao vậy?" Ban nãy Hiệp Huy nhìn thấy cảnh tượng Tổng Giám Đốc và Bé Câm vừa đi vừa nắm tay nhau nên không khỏi thắc mắc.

Tổng Giám Đốc xoay người đi tránh ánh nhìn của Hiệp Huy:

"Thì vậy đấy, bọn tôi đang ở bên nhau."

Đã kết hôn rồi mà bây giờ mới nói là đang ở bên nhau, nghe có vẻ hơi không hợp lý, nhưng với Tổng Giám Đốc và Bé Câm thì lại rất hợp lý.

Hiệp Huy lắc đầu, anh cảm thán nói:

"Không hổ là quy luật cưới trước yêu sau mà người người nhà nhà không thể tránh khỏi."

Tổng Giám Đốc không có gì để phản bác.

Hiệp Huy tiếp tục nói:

"Tối qua Bạch Diệp còn hỏi tôi thông tin về cậu đấy, nghe nói trước đó cậu ta đã hỏi Tạ Ý rồi, yên tâm đi, tôi không nói gì cả."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!