58
"Em có tin anh không?"
Bé Câm ngẩng đầu nhìn Tổng Giám Đốc, cậu chắc chắn gật đầu.
Nghe hắn hỏi như vậy, Bé Câm không do dự gì mà gật đầu ngay.
Tổng Giám Đốc từ từ nói:
"Anh hứa với em, sau này sẽ không ai có cơ hội làm tổn thương em nữa."
Lời nói của Tổng Giám Đốc làm Bé Câm rất yên tâm.
Tổng Giám Đốc tiếp tục nói:
"Trước khi về nhà họ Giang với em, anh luôn nghĩ em là người giống bọn họ. Vì khi Giang Viễn nói về việc kết hôn, ông ta còn nói là em hoàn toàn tự nguyện chứ không hề miễn cưỡng chút nào."
Vì vậy, khi lần đầu gặp Bé Câm, Tổng Giám Đốc không có thiện cảm với cậu, bởi hắn nghĩ Bé Câm vào đây là muốn trục lợi mà thôi.
"Lúc đầu anh đã có thái độ không tốt với em, bị ấn tượng đầu tiên làm cho mờ mắt, anh thật sự rất xin lỗi em." Tổng Giám Đốc lại một lần nữa xin lỗi vì thái độ không tốt trước đây của mình.
Bé Câm ngỡ ngàng nhìn hắn.
"Sau khi thấy bọn họ đối xử với em như thế, anh đã dần thay đổi cái nhìn về em, anh muốn hiểu em nhiều hơn..."
Nghe hắn nói vậy, mắt Bé Câm bỗng ươn ướt.
Hóa ra Tổng Giám Đốc cũng muốn hiểu thêm về cậu sao?
"Anh dần dần nhận ra, anh không thể rời mắt khỏi em được. Khi thấy em bị tổn thương, anh cũng đau đớn không thôi, khi thấy em buồn, anh cũng buồn theo em. Khi thấy em vui vẻ, anh cũng rất vui. Khi thấy em cười nói với Hiệp Huy, anh rất không vui, anh muốn kéo em ra khỏi Hiệp Huy..."
Cái gì? Tổng Giám Đốc đang nói gì vậy? Bé Câm có thể hiểu từng từ, nhưng khi kết hợp lại thì cậu không rõ ý nghĩa cho lắm.
Cậu vội lắc đầu, muốn biểu thị rằng cậu và Hiệp Huy chẳng có gì với nhau cả.
"Anh biết điều này rất trẻ con, nhưng anh thấy rất ghen tị. Anh chỉ muốn thấy em nở nụ cười với một mình anh mà thôi, anh muốn là người làm em vui vẻ."
Bé Câm nhìn thẳng vào đôi mắt của Tổng Giám Đốc.
Lời nói của Tổng Giám Đốc không chỉ cuốn hút, mà còn chạm đến tận trái tim của Bé Câm.
"Anh rất hối hận vì trước đây mình đã đề cập đến chuyện ly hôn với em. Anh không muốn ly hôn với em. Anh nghĩ anh yêu em mất rồi, Vân Ninh à."
Lời nói của Tổng Giám Đốc khiến Bé Câm sững sờ, cậu rất bất ngờ trước lời nói của hắn. Tổng Giám Đốc... không muốn ly hôn với cậu? Còn nói là đã yêu cậu?
Đây là thật đúng không?
Hay là cậu đang nằm mơ vậy?
Bé Câm cảm thấy chuyện này rất không chân thật, cậu rút tay khỏi tay Tổng Giám Đốc, đặt hai tay lên mặt Tổng Giám Đốc rồi véo thật mạnh.
Khuôn mặt của Tổng Giám Đốc đỏ lên, hắn nắm lấy một tay của Bé Câm rồi cười nói:
"Sao vậy? Em không tin anh sao?"
Bé Câm gật đầu.
Cậu thấy mình không đủ tốt, làm sao Tổng Giám Đốc lại thích cậu được chứ?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!