41
Tối hôm đó, chuyến du lịch được ấn định vào ngày thứ hai của kỳ nghỉ. Điều này hoàn toàn phù hợp vì vào đêm đầu tiên của kỳ nghỉ, Tổng Giám Đốc phải về nhà họ Phi để ăn tối.
Bữa tiệc này là do ông Phi tổ chức.
Dù Tổng Giám Đốc không hứng thú chút nào khi phải ngồi ăn cơm với ông Phi và những người anh em mà mình không ưa, nhưng hắn vẫn phải tham dự và lần này còn phải dẫn Bé Câm cùng đi.
Khi Tổng Giám Đốc và Bé Câm đến nhà họ Phi, vừa bước xuống xe, bọn họ được quản gia dẫn vào phòng ăn. Trên bàn ăn chỉ còn lại hai chỗ ngồi gần ông Phi, rõ ràng là đã dành sẵn cho Tổng Giám Đốc và Bé Câm.
Đây là lần đầu tiên Bé Câm đến nhà họ Phi và cũng là lần đầu tiên cậu gặp nhiều thành viên trong gia đình của Tổng Giám Đốc, điều này khiến Bé Câm có phần hơi căng thẳng.
Ông Phi chưa kịp lên tiếng mà một người đàn ông có giọng điệu không mấy thân thiện đã lên tiếng trước:
"Phi Duật, cậu to gan thật đó, để bọn tôi phải chờ cậu."
Người đó là anh cả của nhà họ Phi, Phi Lão Đại, anh ta vốn không ưa gì Tổng Giám Đốc.
Tổng Giám Đốc nghe thấy rõ sự chế nhạo trong lời nói của Phi Lão Đại, hắn nắm tay Bé Câm rồi đi về phía chỗ ngồi đã chuẩn bị sẵn:
"Anh cả, xin lỗi, trên đường bị kẹt xe. Hơn nữa không phải chỉ mới 7 giờ thôi sao?"
Tổng Giám Đốc nhìn đồng hồ, hắn lạnh lùng rồi:
"Còn năm phút nữa mới đến giờ."
"Không thể đến sớm hơn được sao? Nhất định phải đúng giờ ăn tối mới đến à?"
Tổng Giám Đốc có thể đến sớm hơn, nhưng hắn hoàn toàn không muốn ở lại với những người này lâu thêm một phút nào cả.
Hắn vừa kéo ghế cho Bé Câm ngồi, vừa khó chịu nói:
"Được rồi, lần sau sẽ chú ý hơn."
Nghe thấy sự thiếu thành ý trong câu nói của Tổng Giám Đốc, anh cả tức giận nói: Cậu...
Phi Lão Đại định nói tiếp nhưng bị ông Phi cắt ngang:
"Đủ rồi, đã đến đông đủ rồi thì dọn món lên đi. Thằng cả nói không sai, lần sau con nhớ đến sớm hơn một chút."
(truyện chỉ được đăng tại w@ttp@d:
BBTiu4, những nơi khác đều là re
-up!)
Trong thời gian chờ món ăn được dọn lên, ông Phi lên tiếng:
"Chắc mấy đứa chưa gặp qua thằng bé này, đây là con trai út nhà họ Giang, giờ cũng là người nhà họ Phi chúng ta rồi, nhớ chăm sóc thằng bé cho tốt."
Sau đó, ông Phi lấy một bao lì xì ra đưa cho Bé Câm:
"Đây là tiền mừng cưới của ba, con hãy nhận lấy."
Bé Câm nhận lấy bao lì xì, cậu mỉm cười gật đầu với ông Phi.
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên Bé Câm gặp gỡ các thành viên nhà họ Phi, việc nhận lì xì là một phong tục không thể thiếu.
Các anh em khác của Tổng Giám Đốc cũng đưa lì xì cho Bé Câm và lịch sự chào hỏi cậu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!