Chương 13: (Vô Đề)

Dịch giả: Hương Ly

Con đường phía trước quán mì đi thẳng đến cuối về phía tây khoảng chừng bảy, tám trăm mét là một con sông, hai bên sông đều là cỏ cây được trồng và cắt tỉa gọn gàng. Cái nơi được gọi là công viên thực ra chỉ là nơi lắp thêm dụng cụ tập thể dục bằng sắt để cho người dân tập luyện.

Mùa đông mọi người đến đây khá đông đúc, mùa hè bởi vì bên sông có rất nhiều muỗi, đặc biệt là buổi tối cho nên ít người tới đây. Lúc này lại là lúc tối muộn, nơi này càng vắng vẻ hơn.

Chu Tuệ Như một mình xách đồ ăn, đi đến chỗ công viên, nhìn thấy gã tóc vàng đang giẫm lên dụng cụ tập lưng và rung lắc, cô bực bội gọi:

"Này, đưa đồ ăn đến cho anh đây này." Cô đặt túi nilon xuống rồi chuẩn bị bước đi.

Gã tóc vàng gọi lại: Đừng đi, người đẹp.

Gã một tay cầm một lon bia, một tay xách một túi nilon tới,

"Hôm nay hiếm hoi trời mát mẻ, chúng ta cùng uống bia rồi trò chuyện có được không?"

Chu Tuệ Như chả buồn để tâm:

"Tôi không rảnh, phải về đi ngủ rồi."

"Đừng có không thèm nể nang như vậy chứ, chỉ nói chuyện một tiếng đồng hồ thôi, cô chắc cũng nhận ra tôi rất thích cô mà." Gã tóc vàng bộ dạng mồm mép tép nhảy.

"Tôi phải đi thật đây."

Chu Tuệ Như chau mày, không muốn đôi co với tên lưu manh này chút nào cả.

"Ôi, cô không nể mặt tôi thế sao?" Gã bước tới kéo cánh tay cô,

"Cùng uống bia nào, cô xem này, tôi đã mua một túi bia, chính là muốn nói chuyện với cô được nhiều hơn."

Thả tôi ra!

Chu Tuệ Như kêu lên, bắt đầu giãy giụa để vùng thật ra.

Gã tóc vàng cười ha ha, kéo cô về phía đám cỏ.

Chu Tuệ Như bị gã cứ thế kéo lê đến bên sông, gắng dùng hết sức để đánh vào tay gã:

"Thả ra! Thả ra! Anh làm thế thì tôi sẽ báo cảnh sát đấy!"

Tay gã tóc vàng bị cô đánh đau, lại cộng thêm sự kích thích của hơi men, bực bội hét lên:

"Tôi đã nói với cô bao nhiêu lần cùng uống và trò chuyện thì sao! Cô đừng có mà giằng co, tôi nói cho cô biết, cô ngồi xuống mau!"

Chu Tuệ Như dùng hết sức lực để ngọ ngậy cánh tay, muốn vùng thoát ra, đang định chạy trốn, gã tóc vàng ném bia xuống, cả hai tay túm chặt lấy cô:

"Hôm nay ông mày nhất định phải thơm được cô!"

Nói rồi, miệng gã ghé sát vào mặt cô.

"Anh thả tay ra! Anh thả tay ra!" Chu Tuệ Như dốc hết sức lực của mình để giãy giụa, kéo túi đeo bên hông, lôi ra con dao gọt hoa quả, giơ lên trước ngực gã:

"Anh còn tiến thêm một bước nữa thì tôi sẽ đâm đấy!"

Gã tóc vàng lùi lại một bước, toàn thân gã toát ra hơi men, cười khẩy, nhìn cô:

"Cá tính đấy, quá tuyệt!" Nói rồi lại bắt đầu ép sát lại gần muốn giằng lấy con dao.

Chu Tuệ Như từ từ lùi lại, giữ khoảng cách với gã, trong mắt tràn ngập nỗi sợ hãi:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!