"Cô Hướng này, cô xem đến lần thứ năm rồi đấy. Nhà tuy hơi cũ nhưng thật sự rất đáng đồng tiền, cô đừng chần chừ nữa mà."
Tôi cầm tờ tờ rơi nhàu nát trong tay, đi sau lưng anh môi giới, lần thứ năm đánh giá căn nhà này từ trong ra ngoài.
Thật ra tôi cũng biết căn này giá tốt.
Nhưng vấn đề là tiền đặt cọc thôi cũng đủ vét sạch toàn bộ số tiền tôi tích góp bao năm, còn phải gánh thêm đống nợ chồng chất.
Cân nhắc tới lui, tôi đang định từ bỏ thì... trước mắt bỗng nhiên xuất hiện một đống chữ:
[Nữ chính thật sự định bán căn nhà này sao? Đây là tổ ấm hai người từng sống khi nghèo khổ nhất mà!]
[Lục Đình Kiêu đúng là quá đáng.
Không trách được tại sao bé Thanh Hoan đau lòng đến vậy.]
Tôi dụi mắt liên tục, chắc chắn mình không nhìn nhầm.
Lúc này, một dòng bình luận mới hiện lên:
[Không biết ai sẽ may mắn nhặt được của hời này. Sau này Lục Đình Kiêu sẽ mua lại với giá gấp mười lần đấy.]
Gấp mười lần?
Phát tài rồi còn gì nữa!
Tôi cố giữ bình tĩnh, dè dặt hỏi anh môi giới:
"À, cho tôi hỏi tên chủ nhà là gì vậy?"
Anh ta xua tay:
"Cô ấy tên Hứa Thanh Hoan, bạn trai cô ta giàu lắm, không cùng đẳng cấp với chúng ta đâu. Nếu không vì thế thì căn này cũng chẳng rẻ như vậy."
Trời ạ trùng khớp y chang những gì mấy cái bình luận kia nói luôn!
Anh môi giới bắt đầu tỏ ra sốt ruột:
"Hay là để tôi dẫn cô xem mấy căn rẻ hơn nhé?"
Đừng! – Tôi giữ chặt lấy tay áo anh ta, nghiêm túc nói:
Tôi lấy căn này!
Bên bán và bên mua đều hợp nhau ngay từ đầu kẻ thì muốn bán người thì muốn mua, chỉ trong một buổi sáng là đã xong hết giấy tờ.
Chiều hôm đó, tôi dọn vào căn nhà mới luôn.
Nhờ mấy dòng bình luận kia, tôi mới phát hiện là thì ra tôi đang sống trong một cuốn ngôn tình
"truy thê hỏa táng tràng" chính hiệu.
(
"truy thê hỏa táng trường" là kiểu cốt truyện mà nam chính trước đó đối xử tệ với nữ chính, đến khi mất cô ấy mới nhận ra tình cảm thật, rồi bắt đầu bước vào con đường chuộc lỗi khổ sở, đau đớn, bị ngược thê thảm.)
Hiện tại nam nữ chính đang giận dỗi chia tay, mà tôi thì nhân cơ hội mua được căn nhà của họ... đúng kiểu phát tài nhờ tình cảm tan vỡ.
Tối nằm trên giường, nhìn tài khoản ngân hàng trống rỗng, tôi có cảm giác như mình vừa nằm mơ xong một giấc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!