Phần 4.
8.
Lục Hàn Trúc đưa tôi xuất hiện, tất cả ánh mắt của mọi người đều rơi vào trên người tôi.
Đặc biệt là ánh mắt của nữ chính, như hận không thể l. ăng t. rì tôi luôn rồi.
Tôi có hơi sợ mà kéo một góc áo của Lục Hàn Trúc.
Lục Hàn Trúc nhìn tôi một cái, khóe miệng hơi dương lên, nắm lấy tay tôi.
Trần Nguyệt Điềm đứng trong đám người, mặc một bộ lễ phục vừa vặn, trông còn chói mắt hơn ngôi sao.
Những khách mời nam tại đây không ai là không nhìn cô ấy, nhưng ánh mắt Trần Nguyệt Điềm từ đầu đến cuối chỉ hướng về Lục Hàn Trúc.
Có người tiến đến hỏi về thân phận của tôi.
Chính vào lúc Lục Hàn Trúc chuẩn bị lên tiếng, tôi đã vội vã chen ngang:
"Tôi là thư ký của anh ấy!"
Vì để tăng độ uy tín, tôi lập tức đẩy tay của Lục Hàn Trúc ra.
Cái thời khắc này mà để nữ chính ghi hận tôi thì làm thế nào.
Đoán là hiện giờ cảm xúc của Lục Hàn Trúc đối với tôi chỉ là không cam tâm mà thôi.
Nghe thấy lời tôi nói, sắc mặt của Lục Hàn Trúc ngay lập tức tệ đi, cúi đầu nhìn vào bàn tay trống không của mình.
Giây tiếp theo, tôi liền nghe thấy anh ấy nói:
"Thư ký? Là kiểu thư ký sẽ hôn môi tôi sao? Hay là kiểu thư ký sẽ nhìn trộm cơ bụng của tôi?"
Tôi và người đến hỏi kia nhìn đều sửng sốt, không ngờ Lục Hàn Trúc sẽ nói ra lời lưu manh như vậy.
Khuôn mặt của người hỏi chuyện kia tái hiện lại đúng biểu cảm hóng hớt ăn dưa.
Mặt tôi đỏ bừng trong nháy mắt.
Tôi túm chặt cánh tay Lục Hàn Trúc mà rời đi, kéo anh ấy đến bên ban công.
"Lục Hàn Trúc anh điên rồi sao! Rốt cuộc anh đang nói linh tinh cái gì vậy chứ?"
Môi mỏng của Lục Hàn Trúc nở một nụ cười, lùi ra phía sau tựa vào lan can, rút điếu thuốc bỏ vào miệng.
Khói thuốc bay lên khiến cho cả cơ thể anh ấy toát lên khí chất và vẻ đẹp trai.
Trong ấn tượng của tôi, Lục hàn Trúc không biết hút thuốc.
Tôi bị cái vẻ mặt dày mày dặn của Lục Hàn Trúc chọc cho tức chếc, giậm chân muốn rời đi.
Vừa đi được hai bước thì đã bị Lục Hàn Trúc kéo lại.
Anh ấy dập tắt tàn thuốc rồi tùy tiện vứt vào thùng rác, một tay ôm lấy eo tôi rồi kéo lại gần.
"Đường Nhân Nhân, tôi thả em rời đi, tiền đề là có thể hôn một cái."
Không cho tôi cơ hội cự tuyệt, Lục Hàn Trúc đã hôn xuống rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!