Tuy nghi ngờ, nhưng tiểu Sầu cũng không quan tâm lắm về việc này, việc hắn quan tâm nhất là làm sao có thể rời khỏi nơi chết tiệc này.
Còn về phần tiểu Ngưng, nàng ta cũng không quan tâm người khác gọi mình như thế nào, bởi vì Linh Ngưng cũng là một cái tên giả mà thôi.
"Được rồi, nhanh chóng trở về thôi, thứ này cũng sắp hết năng lượng rồi!" Khải Minh cầm lấy mấy quả trái cây ở dưới đất lên nói, đây là mấy quả trên cây cổ thụ mà hắn hái xuống đem theo phòng ngừa, lúc nãy vì an toàn cho hai người họ nên Khải Minh để lại một ít ở đây.
Hắn thấy quả trái cây có hình ngôi sao ba cánh kia đang dần dần tối đi, không sáng như lúc đầu, cho nên có hơi lo lắng, vạn nhất hai loại quả còn lại cũng dần dần mất đi tác dụng thì toang.
"Được, chúng ta có lẽ nên trở về."
Tiểu Sầu nhớ đến lúc trước gặp được một bầy yêu thú liền rùng mình.
Trong đêm tối mà ở nơi này, chắc chắn chỉ có mấy tên không bình thường mới dám làm.
"Ta muốn gia nhập môn phái của ngươi!" Ba người đang muốn rời khỏi nơi này thì trong bóng tối liền có một bóng người xuất hiện sau lưng Khải Minh.
"Cái Đậu Phộng nhà nó! Hù chết bảo bảo rồi." Khải Minh giật mình nhảy sang một bên, khuôn mặt tái nhợt không còn chút sắc nào.
Tiểu Sầu đứng một bên cảnh giác nhìn thân ảnh này.
Còn về tiểu Ngưng nàng ta có vẻ hơi thờ ơ, chỉ liếc mắt nhìn qua thân ảnh này rồi nhắm mắt không quan tâm đến nữa.
Nàng biết rằng sẽ có chuyện trao đổi hơi lâu nên nhắm mắt tịnh tâm an thần.
Khải Minh lúc này mới bình tĩnh lại, bắt đầu đánh giá thân ảnh này.
"Ngươi lúc nãy nói gì?" Khải Minh nhìn thấy tên này mặc một cái áo choàng màu đen chùm kín đầu, cho nên không thể nhìn thấy rõ được hình dáng.
ngôn tình hài
"Ta muốn gia nhập môn phái của ngươi, chẳng phải ngươi đang tuyển nhận đệ tử sao?" Thân ảnh nhìn Khải Minh hỏi, qua giọng nói của thân ảnh này thì có lẽ đây là một người khá trẻ tuổi.
"Ngươi mở cái áo choàng này ra cho ta nhìn xem."
Tuy Khải Minh hắn sẽ mở được hệ thống nếu nhận được đệ tử thứ ba, có nghĩa là người trước mắt này, nhưng Khải Minh hắn không vội, dù gì cũng phải nhìn xem trước sau cái tên này, vạn nhất hắn là cái gì gì đó thì hơi rắc rối a.
Thân ảnh ấy từ từ mở cái áo choàng ra, lộ ra là một thanh niên khuôn mặt có phần tuấn tú, nhưng hơi trẻ tuổi, tầm 15 16 tuổi gì đó.
Ừm, sao trẻ vậy?
Khải Minh nhíu mày nói.
Ngươi là ai? Tiểu Sầu nhìn thấy hắn còn khá trẻ nhưng lại có thể tồn tại trong sâm lâm này giữa đêm tối như thế, thì ắt hẳn tên này cũng không tầm thường.
Ta....! ta là....! Thanh niên lắp bắp nói, muốn nói ra tên của mình nhưng hơi do dự một chút.
Hú hú!
Gàooooo!
Bỗng bất chợt bên trong sâm lâm truyền ra vô số những tiếng gào thét của yêu thú, Khải Minh ngay lập tức giật mình nhìn về phía những loại quả kia, hắn thấy những loại quả kia đang đổi màu liền gấp gáp hô lớn.
"Không tốt, mau rời khỏi đây!"
Nói xong không quan tâm gì hết, hướng về phía cây cổ thụ mà lao đi.
Tiểu Ngưng cũng mở mắt đi theo Khải Minh, tiểu Sầu và thanh niên đó cũng vội vàng đi theo.
Không đi nhanh là bị nhai đầu cả lũ a.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!