Chương 17: Giải Quyết Khó Khăn!

Khải Minh thấy vậy liền cầm một miếng thịt nhỏ đi lại chỗ bé gái này.

"Tiểu muội muội, sao không ra ngoài kia chung vui ăn uống cùng mọi người đi?" Khải Minh nở nụ cười hỏi, trông dáng vẻ giống như một lão sói già nhìn một tiểu loli.

Ê tên tác, sao cứ châm biếm ta thế?

Khải Minh bất chợt nhìn vào hư không nói một câu trong lòng...........

Hu hu hu...! Nghe Khải Minh hỏi, tiểu muội muội này liền oà khóc.

"Phụ Thân và Mẫu Thân của tiểu Hoa vì bảo vệ tụi nhỏ nên bị yêu thú....!" Nhã Lan từ đằng xa thấy vậy nên đi lại nói, nhưng nàng chỉ nói một nửa liền ngừng lại.

"Uhm, có ca ca đây rồi, vì thế không cần sợ hãi, từ nay ca ca sẽ bảo vệ tiểu Hoa nhé!" Khải Minh nghe vậy liền có cảm giác chua sót dâng lên trong lòng, hắn cũng biết rõ cái cảm giác mất đi phụ mẫu là như thế nào.

Vừa đau khổ vừa.....

Ân! Tiểu Hoa nghe vậy liền ngừng khóc, nhưng vẫn còn thút thít.

"Thịt nướng ngon lắm đây, ăn đi nè." Khải Minh đưa sâu thịt nướng đến trước mặt tiểu Hoa, ngay lập tức ánh mắt của tiểu Hoa liền sáng lên.

"Ngon quá ca ca, ngon hơn thịt mà trước đây tiểu Hoa từng ăn luôn ấy!" Tiểu Hoa vừa ăn thịt vừa ngạc nhiên.

"Ngon là được, đằng kia còn rất nhiều thịt, với lại có cả nước ngọt luôn ấy, lại đó tham gia với mọi người đi." Hắn nhìn tiểu Hoa nói, nói xong hắn dắt tay tiểu Hoa đưa qua cho Nhã Lan, nhờ nàng đưa qua đó.

Nhã Lan, nhờ muội.

Khải Minh nhìn Nhã Lan gật đầu ra hiệu.

Vâng, công tử! Nhã Lan ngay lập tức tiếp lấy tiểu Hoa rồi quay người hướng về buổi tiệc, nàng cũng được Khải Minh bảo rằng cứ gọi hắn là công tử.

"Tiểu Sầu, tiểu Hổ, lại đây."

Khải Minh lại nhìn về phía xa gọi hai tên đệ tử đang uống bia quên cả trời đất kia lại đây.

"Chưởng....! Nấc....! Chưởng phái gọi đệ tử?" Tiểu Hổ say lướt khướt đi loạng choạng.

"Tiểu Hổ uống hơi nhiều rồi." Tiểu Sầu đi ở phía sau gãi gãi đầu cười khổ.

"Các ngươi....! Các ngươi dám mang bia cho bọn tiểu hài tử uống?" Khải Minh trợn trắng mắt nhìn về buổi tiệc.

"Tại.....! Tại bọn nhóc hiếu kỳ đệ tử uống gì, nên đệ tự cho bọn nó uống chung thôi mà....! Nấc nấc.. Với lại...!"

Rầm

Nói đến cuối bất thình lình tiểu Hổ ngã cái rầm, say đến quên cả trời đất.

Khải Minh nhìn thấy tiểu Hổ nằm ngáy khò khò trên đất, ở buổi tiệc đằng kia cũng có vài tiểu hài tử trong trạng thái y chang, hắn lúc này chỉ có lắc đầu ngán ngẩm mà thôi.

"Sau này ít mang bia rượu ra mới được."

Khải Minh lẩm bẩm trong miệng.

"Mang mấy nhóc lên mấy căn nhà ta đã sắp xếp rồi ấy, còn tên này cứ trực tiếp ném lên Luận Võ Trường phơi sương đi."

Khải Minh đơn giản phân phó xong liền trở về tu luyện....! à nhầm, đi ngủ chứ...........

Sáng hôm sau, trời trong mây trắng, không khí trong lành cũng những cơn gió mát mẻ thổi qua nơi này.

"Vậy là nhiệm vụ thứ ba cũng có thể được xem là hoàn thành rồi!" Khải Minh ngồi trên một nhánh cây gần căn phòng của hắn, chăm chú nhìn bảng thông tin từ hệ thống.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!