Chương 128: Dpe 16 Lịch Sử Đại Việt!

Ngoài lúa nước, Khải Minh còn cho trồng thêm các loại cây nông nghiệp, cây ăn trái trên những hòn đảo có thể trồng trọt được ở quần đảo này, bước đầu xem như nền móng đã ổn định.

Thậm chí một vài nơi nhỏ có cả cây cà phê, cây cao su,!...

một số khu vực nuôi cá trên bè, chuyên canh

- thâm canh tôm cua các loại.

Mọi địa hình có thể canh tác hoạt động được, Khải Minh đều chăm chú tận dụng đến mức tối đa.

Về những vật dụng, con giống, hạt giống lần này, tất nhiên đều được Khải Minh trao đổi với hệ thống, khu vực nơi này tài nguyên phong phú như vậy, mua đồ không cần phải xem giá.

Tuy vậy, Khải Minh vẫn không dám quá bành trướng ra những khu vực khác, chẳng hạn như liên lạc đến quân đội Đại Việt hoặc chiếm lấy những quần đảo xung quanh.

Với thực lực hiện đại như bây giờ, chiếm lấy mấy quần đảo xung quanh đương nhiên không chút khó khăn gì.

Kết hợp với quân đội Đại Việt cũng có lý, chỉ là nếu làm vậy sẽ dẫn đến vô số phiền phức không đáng có.

Trong đó tất nhiên là việc hắn bị bọn Việt gian lợi dụng để trục lợi, khiến cho Khải Minh phải giao hoặc chia sẽ công nghệ.

Qua sự việc của quân đoàn Phù Sa lúc trước, Khải Minh thừa hiểu rõ tình trạng nội bộ Đại Việt hiện tại thế nào, chắc có lẽ bên trong lúc này vô cùng loạn.

Vì thế, hợp tác với Đại Việt hiện giờ là không thể!

Ly gián và chia rẽ tất nhiên là những điều khiến hắn không muốn dây vào chút nào.

Do đó, cứ tạm thời phát triển cho đến tự cung, tự cầu, tự sản xuất, tự lo, tự do!...

đến lúc đó không còn cái gì gọi là khó khăn.

Bốn mươi ngày sau!

Hoạt động tại quần đảo Trăng Sa cứ thế không xảy ra bất cứ rắc rối khó khăn nào, mọi chuyện đều vô cùng thuận lợi, lương thực tuy chưa thể thu hoạch nhưng sự phát triển vô cùng tốt, sinh cơ dồi dào, dự đoán lượng lương thực thu vào cũng rất cao.

"Anh, em muốn đi cùng được không?"

Trên một bến cảng, Ngọc Mơ nhìn Khải Minh nói với bộ dạng lo lắng.

"Nơi anh đến vừa an toàn vừa nguy hiểm, do đó anh chỉ đi một mình mà thôi, ở đây chờ anh." Khải Minh nhìn Ngọc Mơ ôn nhu nói, nói xong hắn nhìn đến những người xung quanh, gật đầu một cái rồi hướng lên chiếc thuyền ở sau lưng bước đi.

Lên đến thuyền, nhìn Ngọc Mơ cùng đám người, Khải Minh phất phất tay rồi ra hiệu cho những người trên thuyền khởi động máy, hướng ra biển, thẳng hướng tây bắc.

Hành trình lần này của Khải Minh, đó chính là thủ đô hiện giờ của Đại Việt, Kinh Thành Kim Long!

Kinh Thành Kim Long nằm ngay trung tâm vùng thảo nguyên Lâm Viên, vị trí này cũng là trung tâm miền bắc Đại Việt.

Thời gian hành trình kéo dài đến tận năm ngày, Khải Minh mới đến được đất liền, cập bến Điện Biên, một cảng cũng là cửa ngõ giao thương hàng hóa quan trọng nhất của Đại Việt hiện giờ.

Nhìn bến cảng tuy không phồn hoa hiện đại, nhưng sự nhộn nhịp lại không thua gì.

"Mọi người trước hết tìm một chỗ neo thuyền cùng nghỉ ngơi đi, tôi đi lòng vòng một thời gian rồi trở lại." Sau khi phân phó cho những người trên thuyền, Khải Minh hướng vào trung tâm thành phố bước đi.

Mục đích của chuyến đi lần này, cũng là vì Khải Minh muốn xem tình hình Đại Việt hiện giờ thế nào.

Mặc dù theo tuyến thời gian hiện tại là năm 1970, nhưng nó lại không liên quan đến đã từng là lịch sử ở Địa Cầu năm 1970.

Nói chung, lịch sử và mọi điều mọi vật ở đây đều rất khác với lịch sử Địa Cầu, trừ những cái tên, dân tộc có vài phần tương tự.

Xét và so sánh theo nhiều khía cạnh, có thể ví thế giới Dpe này đang ở cuối kỳ chiến tranh thế giới thứ hai, nhưng phần khoa học công nghệ phát triển rất mạnh, hầu như đạt đến cấp 3.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!