Chương 4: (Vô Đề)

Edit: Mei A Mei

Trước đài quan sát tráng lệ của điện Anh Linh, khung cảnh Asgard hùng vĩ như được thu trọn vào tầm mắt.

Những kiến trúc theo lối phong cách Viking phong tình nằm biệt lập với thế giới.

Loki thẳng lưng, ngồi ngay ngắn trên cầu thang vàng.

Mái tóc đen óng tượng trưng cho sự ranh mãnh và xảo quyệt được chải gọn sau tai.

Diện mạo tuấn tú cao quý nửa lộ dưới ánh sáng, nửa ẩn trong bóng đêm.

Vesper nắm chặt quyền trượng bằng vàng lộng lẫy biểu trưng cho sức mạnh quyền lực tối cao.

Lưỡi kiếm bạc lóe lên tia sáng lạnh lùng như thép.

Viên đá quý màu xanh được đính trên quyền trượng tỏa ra quầng sáng xanh huyền bí.

Cô giơ nó lên trước mặt Loki, tựa như cô có thể hiến dâng cho hắn mọi thứ vậy.

Loki trông thì bình tĩnh, nhưng thực ra hắn cũng bối rối về cây quyền trượng này.

Vesper chỉ thoải mái cầm lấy nó, trong khi sức mạnh mà nó tỏa ra lại không thua kém gì Búa Thần Sấm.

Búa Thần Sấm được rèn từ Sao Lùn Trắng kèm theo sức mạnh thần thánh của Odin, cha các vị thần.

Và bây giờ, cây quyền trượng mà một vị nữ thần Minh Giới thoải mái lấy ra cũng sở hữu lực uy hiếp mạnh mẽ.

Viên đá màu lam kia tỏa một nguồn năng lượng vũ trụ vô danh làm hắn liên tưởng đến rương kho báu băng giá của người khổng lồ băng được bảo vệ cẩn mật trong hầm kho báu Asgard.

Người khổng lồ băng... Loki khẽ nheo mắt.

Nửa khuôn mặt tuấn tú ẩn hiện dưới bóng tối lộ vẻ yêu nghiệt lạ thường.

Vesper đau đầu khi nhìn chàng hoàng tử bé nhỏ im lặng.

Quà không được, chẳng lẽ phải dụ dỗ bằng những viên kẹo ngọt ngào béo ngậy hay sao? Kẹo trái cây mâm xôi thì thế nào nhỉ?

"Loki, hay anh thích ----"

Vesper... Loki ngắt lời cô.

Vesper phát hiện tên cô khi bật ra khỏi miệng Loki có âm điệu nguy hiểm và quyến rũ.

Cô nhìn chăm chú chàng thiếu niên u buồn điển trai trước mắt.

Còn Loki thì lại gần cô, gần đến nỗi đủ để khiến lòng người cảm thấy lo sợ.

Giọng nói của hắn dịu dàng mê hoặc, tựa như linh hồn lạnh lẽo u ám,

"Cô muốn tặng cây quyền trượng này cho ta?"

Những ngón tay nhợt nhạt lạnh buốt của Loki lướt qua mái tóc đen của cô, cuối cùng dừng bên môi cô gái.

Đôi mắt sáng rực kia như từng làn sóng yêu thương đang dâng trào.

Những tia sáng nhỏ bé ấy làm người khác đau lòng,

"Trả lời ta đi, Vesper."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!