Chương 24: (Vô Đề)

Sau khi người nọ rời khỏi, Giản Hoài mới đến tụ họp với Đan Cô Lan.

Lúc cậu và hắn lướt qua nhau, Giản Hoài kéo vành mũ xuống, thoáng liếc thấy người nọ có một dãy số trên cổ: 00001420.

Cậu bước tới bên cạnh Đan Cô Lan, thấy cô cũng có dãy số tám chữ số sau cổ: 00000531.

Giản Hoài không nhịn được mà sờ lên vị trí tương tự trên cổ mình, con số không phải bị khắc lên nên cậu không thể sờ ra. Đan Cô Lan thấy Giản Hoài đi tới, vừa nhìn mặt cậu thì cũng xác định ngay thân phận của Giản Hoài.

Cô nói với Giản Hoài:

"Trên cổ cậu cũng có số, 00000316, coi giùm xem tôi đã giảm bao nhiêu rồi."

Giản Hoài đọc số của Đan Cô Lan cho cô nghe. Cô sờ lên cổ, thắc mắc nói:

"Cho dù thế nào đi chăng nữa, trước mắt thì thế giới này có vẻ khá có trật tự."

Thế giới có trật tự dễ lần ra dấu vết hơn thế giới không có trật tự, nhưng có lẽ mức độ nguy hiểm cũng cao hơn. Vì trật tự hoàn toàn không giống với thế giới gốc, nó sẽ khiến người ta khó thể thích nghi.

Đan Cô Lan biết đây là lần đầu tiên Giản Hoài thực hiện nhiệm vụ nên cũng cố gắng hết sức để giới thiệu tình huống trước để cậu biết:

"Ở dị thế giới, nguyên tố quan trọng nhất trong quá trình kham phá quy tắc là sự mâu thuẫn. Dù sao đi chăng nữa cũng phải chú ý tới mọi điều mang lại cảm giác mâu thuẫn và khác biệt với thế giới của chúng ta, con số này chắc chắn là điểm mấu chốt."

"Tối nay phải bán đấu giá cái gì?"

Giản Hoài đột nhiên hỏi.

"Tôi cũng chưa rõ cho lắm," Đan Cô Lan nói,

"Nhưng là mới nãy quản lý Ngô đó có nói nhân viên của khu mua sắm cũng có thể tham dự buổi đấu giá sau 12 giờ đêm này."

Giản Hoài:

"Tôi là bảo vệ, chị là người chào hàng, chị bán cái gì?"

"Tôi vừa tới đã bị quản lý Ngô gọi lại rồi, cũng không rõ mình phải bán cái gì nữa." Đan Cô Lan nhìn số quầy chuyên bán trên bảng tên trước ngực mình, tìm thấy quầy của mình, đi vô kiểm tra mòn hàng để nhanh chóng thích nghi với thân phận.

Trên quầy chuyên bán có không biết bao nhiêu là hộp, trên mấy chiếc hộp lại được vẽ hình mắt mũi, giá cả dao động dưới 1,010,000. Đan Cô Lan mở hộp có hình mũi ra, thấy bên trong đúng là có một chiếc mũi cao thẳng. Sờ thử chút xíu, vẫn còn ấm áp, có hơi thở, tựa như nó vẫn còn sống.

Dù sao Đan Cô Lan cũng là thành viên lão luyện của Tổ 0, cô không hề sợ hãi khi gặp phải biến cố. Đan Cô Lan tìm được giấy mô tả sản phẩm trong hộp: [Chiếc mũi mới nhất. Sống mũi vừa thẳng vừa rõ, độ cong thích hợp làm cho chiếc mũi này trông tinh xảo mà lại tự nhiên.

Độ rộng của cánh mũi cũng vừa vặn, khóe mũi mở một góc 95, chóp mũi xinh xắn hơi vểnh lên. Chiếc mũi đẳng cấp nhất, đi kèm với chứng minh kiểm tra DNA và lý do chủ nhân cũ muốn bán đi chiếc mũi này.

Có đủ tư cách nhận được giấy chứng nhận từ Cục Kiểm định Hàng hóa, một chiếc mũi đích thực, mức độ an toàn cao.]

Đan Cô Lan đóng hộp lại rồi mở ra cái khác, đó là một đôi môi đang mỉm cười, cũng giống hệt như môi người sống.

Ngoài ra còn có những món hàng khác như mắt, lỗ tai, làn da đầy đủ collagen, tay người mẫu, cổ thiên nga, ngón chân mềm mại và đôi chân thon dài.

Tất cả mọi người vẫn còn sống, trên cổ thiên nga vẫn có nhịp đập.

"Hình như tôi làm ở quầy chuyên bán đồ phẫu thuật thẩm mỹ, nhưng chắc mấy món hàng này không bị gỡ xuống khỏi người sống thật đâu nhỉ?" Đan Cô Lan đoán thử.

Phẫu thuật thẩm mỹ?

Giản Hoài nhìn Đan Cô Lan, cậu chưa từng nghe thấy danh từ này.

Đúng ra Đan Cô Lan định nói

"Cậu chẳng biết phẫu thuật thẩm mỹ là gì luôn à", nhưng sau khi nhìn thẳng vào mặt của Giản Hoài, cô lại hít sâu vào một hơi rồi bảo:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!