Từ ngày bắt đầu đi làm đến nay, Tiêu Ái Nguyệt nói chuyện với người nhà chưa bao giờ vượt quá ba đề tài: nhà thiếu tiền không? Đã tìm được bạn trai chưa? Em trai học tập có tốt không?
Ba vấn đề này đã trở thành nút thắt gắn bó tình thân tình, nhưng thật chất Tiêu Ái Nguyệt vẫn rất cô độc.
Tính ra thì mẹ Tiêu là người thân nhất của cô, song bà chưa bao giờ hiểu rõ đứa con gái vốn phải ra xã hội quá sớm của mình.
Lúc còn học tiểu học, Tiêu Ái Nguyệt đã theo người ta nhặt ve chai, đến khi học trung học, cô phải nhịn ăn nhịn mặc, ngay cả tài liệu ôn tập cũng phải mượn của người khác.
Đến thời điểm học đại học, cô quen biết Đổng Tiểu Hạ, cậu ấy đã giúp đỡ cô rất nhiều, hơn nữa sự lén lút đó càng khiến cô cảm kích.
Tuy Đổng Tiểu Hạ không nói nhưng Tiêu Ái Nguyệt ghi lòng tạc dạ, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến cô không thể rời xa Đổng Tiểu Hạ.
Đổi môi trường đích thực kiếm được thêm rất nhiều tiền, Tiêu Ái Nguyệt còn kiêm luôn công việc phiên dịch.
Mấy năm nay, cô vì gia đình không dám buông lỏng, bây giờ Tiêu Hiếu Nam đã biết nói những lời làm cô cảm động, mọi nỗ lực suốt mấy năm qua đều rất đáng giá.
Cuộc sống luôn phải tiếp diễn, vô luận là ai đã ra đi hay ai sắp sửa rời khỏi, Tiêu Ái Nguyệt vẫn phải thích nghi trong mọi hoàn cảnh, giống như ba của cô vậy, ông đã dạy cô phải làm người như thế nào nhưng lại không đợi được đến ngày cô trưởng thành.
Đến tháng một, đấu đá ở Hải Manh cuối cùng đã đến hồi kết thúc, tổng giám đốc Hoàng bị điều tra, phân xưởng hoàn toàn đổi người, tổng giám đốc Lương híp mắt đi tới đi lui trong phòng mua hàng rồi chỉ vào người mới tuyển vào, sau đó hỏi Mã Thượng Tài,
"Quản lý Mã, cậu thấy hai người này được không?"
Rất tốt.
Mã Thượng Tài làm hoa hậu thân thiện, trả lời ngắn gọn,
"Hai người đều không tệ."
"Cậu mau chóng hướng dẫn nghiệp vụ cho họ thuần thục đi, tôi đã xem qua đơn kia của cậu rồi, không có vấn đề gì, cậu cứ chiếu theo đó mà xử lý, tối nay tôi sẽ kêu thư ký trả lại cho."
Dạ được.
Mã Thượng Tài vui vẻ cười nói,
"Cảm ơn tổng giám đốc Lương."
Dường như đến phòng mua hàng tuần tra đã trở thành nhiệm vụ hằng ngày của tổng giám đốc Lương, sau khi ông rời đi, Tiểu Thu hỏi Mã Thượng Tài,
"Quản lý Mã, cậu có chuyện gì vui à?"
Hai chuyện lận nha.
Mã Thượng Tài làm mặt quỷ nháy mắt ra hiệu,
"Tôi có thể báo sớm cho chị biết, chị Tiểu Thu, chị sẽ trở thành phó quản lý của bộ phận mua hàng Hải Manh."
Tiểu Thu há hốc miệng, mặt đầy sửng sốt, Cái này...
"Chúc mừng, chúc mừng." Tiêu Ái Nguyệt cười híp mắt nói,
"Chị Tiểu Thu, cầu được ước thấy nha, chị mau lên núi tạ lễ thần linh đi."
"Con nhóc này thật là."
Tiểu Thu cười mắng,
"Dám giễu cợt chị à? Ngứa da rồi ha!"
Ha ha. Mã Thượng Tài cười cười chỉ vào hai người mới nãy giờ không dám lên tiếng,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!